Trong phần câu vá»ng cổ, có hát có thoại có diá»…n. Chí Linh diá»…n ra báºc trưởng thượng lắm. Vừa thoại vừa Ä‘Æ°a tay ra diá»…n, gÆ°Æ¡ng mặt cÅ©ng Ä‘anh lên, nhìn hay lắm. A Linh thì có cái tánh theo bạn diá»…n dá»… thÆ°Æ¡ng. Chí Linh hát thì anh nhép theo từ thoại đến hát. Ti không hiểu anh nhép theo để làm gì, nhÆ°ng có thể nghÄ© là anh theo giá»ng của Chí Linh để bắt giá»ng vào cho Ä‘úng. Mà cÅ©ng nhá» nhép theo nhÆ° váºy là a Linh có những chỉnh giá»ng thoại, giá»ng ngâm, giá»ng ca cho bạn diá»…n thêm hay hÆ¡n.
Câu vá»ng cổ là câu 1 và câu 4. Ti đặc biệt khoái câu 4 và câu 6, tại vì có thể Ä‘Æ°a cách ngâm thÆ¡ nhẹ vào tông vá»ng cổ, nghe thổn thức lắm. NhÆ°ng lúc hát thì văn nhiá»u quá nên anh Việt nói đổi qua câu 2. Ti thì không hảo câu 2 cho lắm vì theo Ti nó phô trÆ°Æ¡ng giá»ng ca nhiá»u hÆ¡n là tình tá»± nhân váºt, nhịp nhàng ở dạng tá»± do, vừa thoại vừa hát nên cái tình cảm nó không thổn thức trong cách phân nhịp nhÆ° câu 4. Ông Linh, dÄ© nhiên là theo anh Việt, thì phải váºy thôi, ai biểu Văn Tiên non tay, chÆ°a có lanh trong cách chuyển bài bản. Chê câu 4 ngắn không đủ cho lá»i văn, câu 2 còn quá ông ná»™i thiên hạ, báo hại Châu Du chạy chữ muốn hụt hÆ¡i! A Linh thì chữ nào ra chữ nấy, mà hát tròn chữ, theo nhịp Ä‘àn, 4 câu dồn vào 1 khung nhịp ... hát xong xanh mặt luôn! Cả 2 ông, Chí Linh và VÅ© Linh hát xong nhìn nhau tá»± há»i "em hát được không", "anh hát được không", không hẹn nhau mà cả hai Ä‘á»u nói nhẹ đủ nghe... "hát lại".
Hát lại thì Chí Linh vượt qua ải chạy nhịp. VÅ© Linh ... hihihi ... hahahaa ... ngồi nhá»› lại mà Ti cÆ°á»i hì hì ra tiếng. Anh hát tá»›i câu cuối rồi, Ä‘oạn kéo hÆ¡i aaaaa rồi lên giá»ng, đại soái bị mất hÆ¡i, anh ẻo giá»ng cái kiểu SÆ¡n xì ke ... "aaaa Æ¡ oooo ... oải...bá»..." Chí Linh hát xong, đứng thở ra tiếng luôn, nhìn tá»™i nghiệp lắm. A Linh nhìn vài giây, chắc chá» cho Chí Linh lấy hÆ¡i mà Chí Linh cứ nhìn a Linh mà thở lấy thở để. A Linh hừ cho 1 cái rồi cÆ°á»i. À, mà lúc này thì lại la làng, "Ä‘oạn này phải kéo hÆ¡i tại thiếu chữ, thiếu văn của ngÆ°á»i ta Ä‘ó nha." Trá»i Æ¡i là trá»i, đất Æ¡i là đất, hông biết làm sao mà vừa lòng các vị đại ca, nhị ca, ngÅ© lang của nhà Äại Nam này!!!
Dứt câu vá»ng cổ là vào 4 câu thÆ¡. A Linh ngâm thÆ¡ ... hihih ... lại mắc cÆ°á»i nữa. Äại ca tui thả bổng giá»ng Ä‘âu trên nốc nhà, "MÆ°a phủ dặm trÆ°á»ng ngÆ°á»i tÆ°á»›ng quân". Chí Linh chá»c, "làm y váºy luôn nha." A Linh nhà các em trả lá»i tỉnh bÆ¡, "Ờ, ca váºy Ä‘ó." GÆ°Æ¡ng mặt anh không mang nét giỡn gì hết, còn phang thêm, "phải ca váºy chá»›." Chí Linh thì cÆ°á»i cÆ°á»i không tin, trong khi VÅ© Linh làm nhÆ° chuyện phải là váºy, ổng còn nhái thêm lần nữa, "tÆ°á»›ng quân", lần này còn thêm chữ "Æ¡i" nữa, "tÆ°á»›ng quân ... ooooiiiiii". Ti cÆ°á»i quá chừng. Lúc này má»›i nháºn ra VÅ© Linh giỡn. Ảnh ngồi xuống đất cái rụp cÆ°á»i hì hì, còn thêm "Lê Minh Æ¡i .... Lê Minh". Ui chá»i, a Việt và Ti cÆ°á»i quá chừng. Lúc anh Linh bắn giá»ng lên cao theo hÆ¡i gió là Ti thấy ngá»i ngợi giống giá»ng ca 1 ngÆ°á»i rồi mà thấy ổng làm mặt nghiêm quá tưởng ổng muốn hát váºy. Ai dè là ... hahahaha ... Ä‘ang táºp giá»ng ca sÆ° phụ ... Nhụy Kiá»u TÆ°á»›ng Quân ... "Lê Minh ... dÅ©ng tÆ°á»›ng Lê Minh .... " |