LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby van51284 » Thu Sep 09, 2010 7:30 am

LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH
Vũ Linh : Hoàn Nhan Vũ
Thoại Mỹ : Hồi Diệp Cơ
Trinh Trinh : Lâm Kỷ Vân
Trọng Nghĩa : Trương Quân Thành

1. Cảnh Nhan Vũ tấn công Khai Phong thành gặp lại Lâm Kỷ Vân :
LKV : Hả! Vũ ca! (Hát điệu Hổ oai) :
Cớ sao gieo hờn bày binh đao
Nghĩa ân hôm nào/ giờ phôi phai
Xưa kia tin người tình duyên trao lỡ làng
HNV : Nghĩa xưa chôn vùi tình đôi nơi
Giữ an san hà vì trung quân
Tài ba tranh hùng hận chi thêm sầu lòng.
LKV : Anh ko có quyền khuyên tôi gì nữa cả. Vì chỉ có do...tôi...sẽ quyết định cho mình còn chút tình xưa/ hãy bày giải nguồn cơn/ khi xưa gặp tại rừng sâu/ trông người lang bạt giang hồ/ dân dã ko gia đình/ nào ngờ hôm nay/ lại là Kim trào nguyên nhung
HNV : Trên vương lệnh phụ hoàng/ rong ruổi biên đình/ đây nhất điện triều Kim
LKV : Hả!
HNV : Đã ba năm tôi len lỏi sống kiếp dân hèn, hầu vẽ xong bản địa đồ, lòng nào ngờ trái ngang. Lời thật khó giải phân/ dẫu sao cũng ân nghĩa năm nào, Kỷ Vân hãy nghe kỹ lời/ quân Kim sẽ san bằng Khai Phong ải ớ... khuyên đừng nghinh chiến, chỉ tốn mạng hùng binh
LKV : Dẫu thác ko than, đừng mở giọng lờn khinh
HNV : Kỷ Vân, đây là lời thật, ải Khai Phong nằm vùng đất thấp, ta chỉ cần phá đập đưa dòng Dương Tử vào, chỉ trong vài ngày, cả Khai Phong sẽ chìm trong biển cả. Nàng về trình Vương gia, đưa dân lên đồi cạn rút về Hàm Tử
LKV : Vũ ca, anh quá khinh thường Tống quân
HNV : Kỷ Vân, mất thành để giữ mạng sống cho hàng vạn dân lành, khi chiếm Khai Phong rồi, ta sẽ có cách cầu xin phụ hoàng giao hòa cùng Tống và trả Khai Phong về cho Tống bang. Kỷ Vân, em cần phải tin anh
LKV : Vũ ca, Vân đã tin anh từ thuở ban đầu tao ngộ, nơi núi rừng trong màn đêm thăm thẳm
HNV : (hát) Vân! Tình ly biệt nàng hỡi
LKV : Hỡi ôi, Vũ Vân đôi đàng. Trời cao sao ko xót thương, gây trái ngang tình ta. Tống quốc Kim trào mỏi mòn, chờ trông ngóng tin ai, nhớ thương ờ thương nhớ Vũ ca có thấu rằng Lâm Kỷ Vân tâm can rã rời
HNV : (hát) Hờn oán nhân sinh/ khóc bi ai mà chi, vĩnh ly đôi đàng/ tang thương chiến chinh tình ko mong nối bờ
LKV : Vũ ca! Vũ ca!
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby van51284 » Thu Sep 09, 2010 7:30 am

2. Cảnh : Diệp Cơ Loạn Trào
(Ngoại cảnh, nơi quân trường, Vũ đang đứng chống tay lên bàn trầm ngâm nhìn bản địa đồ. Quân đứng hầu chung quanh. Tiếng quân vọng vào báo)
Quân: Tây môn tiên phuông xin tiếp kiến!
(Vũ vẫn mải mê nhìn địa đồ)
Quân: Hồi tiên phuông xin cầu kiến!
(Vũ vẫn không nghe. Diệp Cơ vào, nói lớn)
Cơ: Dạ! Hồi Diệp Cơ bái kiến nguyên nhung!
(Tiếng dạ lớn sang sảng của Cơ làm Vũ giựt mình, thấy Cơ, Vũ liền bước tới đỡ Cơ)
HNV : Ơ kìa! Diệp Cơ, Tây môn có chuyện à?
HDC : Dạ thưa, (hát bài Mẫu Tầm Tử) Tây môn do Cơ thống lãnh nào có chuyện gì bất an, xin hỏi tại sao trên nguyên nhung nghi vấn lo tường
HNV : À không, chỉ vì Diệp Cơ bất ngờ tiếp kiến, chứ ta nào coi thấp tài Diệp Cơ
HDC : Bởi tiên quân đã 2 lần cầu kiến nguyên nhung, người chẳng đoái hoài nên Cơ lòng nào an
NV : Mãi nhìn đồ ban toan tính chuyện ra quân
DC : Chớ ko phải Vũ ca đang mơ đến một bóng hình, còn tâm dạ nào nghĩ đến chuyện ra quân
NV : Em vừa nói gì ta ko hiểu, Diệp Cơ có chuyện chi chẳng vui lòng, ai đã làm phật dạ phu nhân, hãy giải phân ta sẽ luận bàn
DC : Chỉ sợ lời ngay khiến nguyên nhung ko đẹp dạ
HV : Có bao giờ Vũ ca phật lòng, giữa nơi này chỉ có 2 người, chớ có ngại ngùng ta bỏ qua sự kỷ cương
DC : Lời phân quả làm cho Cơ yên lòng tạc dạ à... những tưởng Vũ ca đã quên tình phu phụ, thật lòng Vũ ca thế nào thì huynh đã biết, sao lại cố tình hỏi ngược làm chi
NV : Lời em ra sao hãy nói rõ ràng, đừng mất thì giờ qua lại khó nghe
DC : Huynh phải đâu lo lắng chuyện quân tình, chẳng qua vì lưu luyến đến tình xưa
NV : (hát điệu Hy Thính Kỷ) Em cứ nói dông dài, ta chẳng hiểu đôi đàng, hãy nên bày phân cho rõ bóng gió làm chi chẳng đến đâu
DC : Nào có khó khăn gì, giao chiến Khai Phong thành, cớ sao lùi quân nhường bước tướng giao đấu có tài chi, có phải Kỷ Vân
NV : Lui tất cả
NV : Chuyện Lâm Kỷ Vân ta đã giải thích với em rồi, sao bây giờ lại...
DC : Chuyện xưa của huynh và Lâm Kỷ Vân, Cơ là vợ ko lẽ ko có quyền thắc mắc hay sao?
NV : Chuyện xưa ta đã cho vào quên lãng, em thắc mắc để làm gì?
DC : Để hiểu tại sao trận đầu đang tiến thì Vũ lang lại dừng quân chứ
HV : Ta vượt biên giới vào Tống, người ngựa cũng khá mệt, nên dừng trại nghỉ ngơi
DC : Dừng đã dừng rồi, trận đầu giao chiến, huynh lại lui quân sớm hơn trống lệnh, nếu chuyện này đến tai đại vương thì huynh sẽ khó tránh được cơn thịnh nộ của hoàng phụ
NV : Đại vương tuy nghiêm quân lệnh nhưng cũng từng cầm quân đoạt ải, đâu phải ko hiểu thông binh pháp?
DC : Binh pháp gì ở đây chớ, hứ, chỉ thấy gặp người xưa đã hồn bay phách lạc
NV : À à...hahaaa...em ghen đó à? Cả Kim quốc có quận nương nào sánh được với em, bắn cung kỵ mã nào kém nam nhi, kiên cường khí phách nào chịu thua nhường, thông minh tài nữ của Hồi tộc anh hùng, em là niềm tự hào mà cũng là nỗi ghen tức của biết bao thiếu nữ, ta tưởng Hồi Diệp Cơ chỉ biết tự tin và...
DC : Và kiêu hãnh hơn, tôi được sánh duyên cùng nhất điện của triều Kim, người mà biết bao nhiêu trái tim hoàng tộc chờ đợi ước mơ, nhưng sự thật thì...(hát điệu Quậy Xì) Ôi mỉa mai ớ ơ thân hồng tình duyên dang dở, trớ trêu, ai đâu hiểu cho thân đành cô đơn khóc than, tủi hờn, nuốt cay, thua người, se duyên hờn, chàng nỡ đành phụ lòng Cơ đã trao, nỡ hai lòng.... chia câu...ái... ân
NV : (hát điệu Thiên Tiên Phối) Dằng dằng sầu nghe anh giải phân, câu ái ân nào phai, tuy giao ước tơ loan năm nào nhưng đã tan ớ ơ ơ ờ...Duyên mai trúc lâu nay ko hề làm sai với ai, chữ phu thê vẫn ghi trong lòng, ta chẳng phai ớ ơ ơ ờ...không nên khóc than cho hoen sầu/ xin hãy an lòng/ chữ trung quân hiếu ân ko mờ nguyện một lòng/ vì hoàng triều/ tình xưa chẳng mong ớ ơ ơ ờ...
DC : (hát điệu Thông Mai) Huynh vì trung hiếu thân à a...đành dằng lòng se nghĩa cùng tôi, chớ chẳng yêu chẳng chung tình, thì do nghĩa tơ loan đôi đàng, còn chi lời trao...thủy chung hôm nào.
NV : (vọng cổ) Cơ ơi nghĩa phu thê ta chưa hề xem nhẹ, đã tuân lời vương phụ là đã vùi chôn mộng ước... ban.... đầu....nàng hãy yên tâm cho phu phụ chung hòa, lời hứa hạ Tống bang ta vẫn ghi lòng tạc dạ, cờ lệnh nguyên nhung vẫn ngời sáng thanh danh, kiếm trong tay ta chẳng hề nao núng, nơi chiến trường chỉ nói chuyện giáo gươm, hãy cố lãng quên như đã hằng bôi xóa, trung hiếu vì cha vì quốc vận Kim trào.
DC : (hát điệu Duyên Kỳ Ngộ) Thiếp muốn ra tay giao đấu với Kỷ Vân, thử xem ai thư hùng cho biết
NV : Chuyện ra quân đâu phải cợt đùa, em mãi ghen hờn chớ phải nào tỉnh trí a...
DC : Hơn ai lúc nào hết tôi bình tĩnh hơn ai, Tống bang có Kỷ Vân trận đầu cự phách, làm Kim bang nhất điện phải binh hồi, đâu thể ngơ tâm nhục này phải trả ớ ơ...
NV : Dìm tự ái của mình em hãy bình tâm, đối với ta một mạng của Kim quân là giọt máu của Vũ này, khuyên em ko thể xem thường chỉ vì một phút mờ tâm
DC : Tôi đã từng tung hoành trảm tướng biên cương, thì sợ cho một Lâm Kỷ Vân của Tống trào
NV : Ta đã một lời dứt khoát không là không
DC : Tại sao lại ko được ?
NV: Tiên phuông! (Đáng lẽ Cơ phải dạ, nhưng vì quá tức nên Cơ không lên tiếng. Vũ gằn giọng gọi lần thứ 2) Tiên phuông! Hồi Diệp Cơ!
DC: Dạ!
NV: Đừng quên trước mặt em là ai nhá! Đạo nhà ta vẫn là chồng của em! Đạo quân ta mang quyền chánh soái! Nên giữ lời giữ ý! Một lời ta đã ban ra… Cấm! Cấm ai dám hở môi tranh luận!
(Vũ bỏ đi. Cơ tức tối đứng run người, quắc mắt nhìn lịnh bài trên bàn, bước tới lấy, rụt tay, người thở mạnh rồi lấy lịnh bài đi ra)
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby van51284 » Thu Sep 09, 2010 7:35 am

3. Cảnh : Hận tình Lâm Kỷ Vân
Vân : (hát) Lời hòa tình năm xưa còn đâu, người đành lòng chia phôi câu yến oanh hà ha... Kim bang/ ai gây hờn/ bôi xóa bao nhiêu ân tình ngày xưa giao kết/ gây chiến chinh đôi đàng thôi đành biệt ờ ờ... ly
Thành : Dằng lòng sầu tư lương/ oán than mà chi/ lòng người sâu hiểm/ tâm dối gian ai tường/ thôi hãy nên vùi chôn
Vân : Tình đã trao ban đầu/ đâu thể quên...cho...dù ai đành phôi phai
Thành : (hát bài Nặng Tình Xưa) Thoáng mong manh hy.... vọng...để rồi lìa tan/ em nói câu chặt dạ với người/ anh nát tan/ tình chẳng hòa duyên sao cứ mãi mong chờ/ trách sao ông tơ ngang trái chỉ hồng/ bến kia đêm ngày sao mãi chờ đợi/ duyên chẳng chung đồng cứ mãi ngóng trông/ để đêm đêm ôm niềm tâm sự/ thao thức canh trường biết bày tỏ cùng ai/ đành lặng câm trong cảnh trái ngang/ ôm trọn duyên thầm mừng người ta hạnh phúc ơ...
Vân : Lời huynh làm lòng muội thêm đau/ Vân hiểu tình anh nhưng đành lỗi hẹn/ chữ yêu chữ duyên làm sao hiểu được
Thành : Thì tôi dám đâu đem duyên tình ép buộc/ dẫu biết kiếp này chẳng vẹn ba sinh/ cũng cam đành chấp nhận mà thôi/ chỉ mong em đừng rơi giọt lệ sầu/ nuốt đắng cay anh nguyện gánh hết cho nàng.
Vân : Quân Thành đại ca!
Thành : Anh thật vô tình quá, đáng l‎ý ra thì nên khuyên em đừng quá u sầu, mà lại...thôi coi như là anh chưa bao giờ nói ra.
Quân chạy vào báo : Dạ dạ có một nữ tướng cờ hiệu Nhất điện vương phi Hồi Diệp Cơ lớn tiếng gọi quận nương ra giao đấu
Thành : Nhất điện vương phi à?
Vân : Hồi Diệp Cơ! Nhất điện vương phi à? Hả, Vũ ca đã có...Hứ, ta đến trước ko thách đấu thì thôi, kẻ đến sau lại đòi giao chiến với ta à? Quân!
Quân : Dạ!
Vân : Trống trận khai quân!
(Hồi trống vang lên, Vân bước ra ngoài)
Thành : Quân! Nơi thành môn sẵn sàng cung nỏ!
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby van51284 » Thu Sep 09, 2010 7:42 am

4. Cảnh : Hùng thư đối diện
Cơ : (hát bài Mành Bản Đào) Kìa! kìa ai có phải là Lâm Kỷ Vân/ quận nương chốn Tống trào/ Khai phong hùng thư đối diện ớ ơ...
Vân : Nhìn quân kỳ xin hỏi nàng vương phi Nhất điện là chi?
Cơ : Vương ớ ơ...phi ớ ơ...Diệp ơ...Cơ...trọn duyên tình với ớ ơ..Vũ lang hờ hơ hơ hớ hớ hơ....
Vân : Vũ lang! Nghe...qua...khiến tâm sầu/ còn đợi gì/ nghĩa ớ ơ...tình...
Cơ : Chiến trận hãy đua tài ờ ơ..vì chữ san hà
Vân : Nào thua kém tranh chữ thư hùng ờ ơ/ nguyện vì giang san...
Cơ & Vân : Đem chiến công về cho rạng tiếng...nữ ờ...lưu ơ...
(2 người đánh nhau, Vân rơi thương, Thành thấy vậy bắn cung trúng vào ngực Cơ, Cơ lảo đảo ôm ngực chạy vào rừng)

5. Cảnh : Đại Chiến Tây Môn Thành
(Vũ đang ngồi xem bản địa đồ thì Nhị điện và tam điện chạy vào báo)
NĐ : Soái huynh! Soái huynh! (ca hồ quảng) Tây môn quân tan tành thua Tống bang/ vương phi đâu chẳng tường sanh tồn/ Tống buông cung trên thành tên xuống/ khiến vương phi mắc lầm gian kế...khó mong...
Vũ : Sao?
NĐ : Dạ
Vũ : Thế nào?
NĐ : Thoát về thành...môn...
Vũ : Tam đệ, Nhị đệ!
NĐ & TĐ : chờ lệnh!
Vũ : Đưa quân qua Dương Tử chờ lệnh ta!
NĐ & TĐ : Tuân lệnh
Vũ : Thám mã quân! Các người theo đường núi vào rừng, nếu tìm thấy vương phi, phát pháo hiệu để cùng nhau tìm đến đó. Tam quân!
Quân : Dạ!
Vũ : Đại chiến Tây môn thành
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby van51284 » Thu Sep 09, 2010 7:42 am

6. Cảnh : Khóc Diệp Cơ
Cơ đang lảo đảo đi trong rừng : Vũ lang ! (hát) Hỡi Vũ lang ơi chàng ờ...xin dùm...chàng chàng ơi thứ tha ơ...thương tướng binh/ do Cơ này/ vì đâu thác oan a à...còn gì mong về Kim bang ơ ớ... Phu lang hỡi ớ.. anh...dù xa nhau lòng ko phai mờ/ câu trúc mai bên chàng
(có tiếng ngựa, có tiếng Vũ gọi)
Vũ : Diệp Cơ! Diệp Cơ!
Cơ : Vũ lang! Vũ lang!
Vũ : Diệp Cơ! Em ở đâu trả lời anh đi! Diệp Cơ!
Cơ : Vũ lang! Vũ...
Vũ : Kìa, Diệp Cơ...để anh đưa em về
Cơ : Đừng, Vũ lang...em...
Vũ : Cơ
Cơ : Vũ lang!
Vũ : Diệp Cơ!
Cơ : Vũ lang ơi, đêm nay trời thật trong, sao thật sáng, đẹp quá, đẹp quá phải ko anh?
Vũ : Diệp Cơ!(ca hồ quảng) Nhìn nàng lòng anh đau, thương liễu thân vương má hồng nghẹn lời Cơ hỡi
Cơ : Vũ lang!
Vũ : Hãy theo anh/ Kim trào hồi bang/ cùng bên nhau ta lướt quan hà
Cơ : Mông lung/ trong bóng đêm/ thoáng mơ xưa đêm nào hôn lễ
Vũ : Cơ hỡi Cơ/ ôi nát lòng/ chữ tơ loan/ xin đừng...lìa...tan...
Cơ : (vọng cổ) Phu lang ơi! Những tưởng thiếp phải vùi mình trong rừng hoang đêm lạnh, giờ được bên chàng cho ấm áp...tâm...hồn... dẫu có thác cũng vui dạ chốn tuyền đài
Vũ : Diệp Cơ ơi lời hẹn trăm năm nàng phải giữ, thắm chỉ hồng ta kết mãi tình tơ
Cơ : Đành lỗi hẹn kiếp này chàng hỡi Vũ lang, mọi lỗi lầm ghen hờn xin hãy thương mà thứ tội, vì yêu ai chỉ mong tình tròn phu phụ/ mà vô tâm thiếp oán/ trách/ hận nơi chàng
Vũ : (Hát bài Phi Vân điệp khúc ) Nói... nói chi bao lời ly tình ta/ đớn đau phụ phàng/ người ơi/ nghĩa phu thê tình/ ko mờ phai/ bên nàng thủy chung/ nguyện đời anh... chỉ có Hồi Diệp Cơ
Cơ : Ôi bao lời ấm áp của lang...quân...lòng thiếp vui như buổi tân hôn pháo nổ, chẳng giọt quỳnh mà như say mỹ tửu ơ...kế bên chàng rộn rã nỗi hân hoan ờ ơ...
Vũ : Cơ hỡi Cơ ơi...đau lắm lòng anh trong phút giây này/. Xin hãy quên đi những gì/ oan trái/ để cho đôi mình trọn tình khúc/ phu thê ờ ơ...
Cơ : Vũ lang!
Vũ : Hãy về cùng anh/ nơi hồ xưa khúc hát Hoàn Cơ đẹp mãi tình mình/ khoan vội ra đi cho xa một bóng hình/ rồi ai sẽ cùng anh/ hát ca trong những giờ hiu quạnh/ nơi quê nhà anh sẽ mãi cô đơn
Cơ : Nghe chàng nói/ thiếp tưởng mong về nơi quốc nội/ chàng thiếp sánh đôi chiêng trống tưng bừng ờ ơ... xin cho một phút thôi/ bên nhau chung bước chung tình
Vũ : Cơ! Em đừng nói nữa, hãy ráng...
Cơ : Vũ lang!
Vũ : Cơ !
Cơ : Vũ lang ơi! Khúc tống biệt của người con gái tiễn người yêu ra chiến trận, chàng...chàng hãy hòa điệu cùng thiếp nghen
Vũ : (hát) Kìa trống vang vó câu hùng binh, đem chí hùng lướt xông trận tiền
Cơ : Biệt ly xốn xang lòng trông mong, lời xin chúc chàng câu khải hoàn
Vũ : Theo bóng cờ/ theo trống dồn/ oai danh lòng ko hề nao núng/ cho non sông/ thái bình
Cơ : Thương người chinh chiến ngàn gian lao
Vũ : Hãy vững tâm đợi chờ anh
Cơ : Chung thủy lòng ko phai
Vũ : Trong giá băng nắng khô sương rơi/ dù ngàn gian nguy/ vẫn cang cường/ nêu chí hùng/ trùng trùng/ quân reo vang tứ bề/ gươm giáo kề/ tử sanh như hồng/ mao/ cho thỏa lòng chinh phu
Cơ : Tướng quân/ đây chung tửu đào/ thiếp kính mời/ xin nhấp cạn/ đường quan san hồn nương gió theo bên chàng
Vũ : Đêm về mơ bóng hình/ bên lửa hồng nhớ đến nàng hờ hơ hơ hớ hờ hờ hơ hớ....
Cơ : Bên chàng ca...
(Cơ chết, Vũ rút mũi tên ra, nhìn mũi tên đầy căm giận)
Vũ : Hơ hờ hơ hơ hớ hờ.......
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby van51284 » Thu Sep 09, 2010 7:44 am

7. Cảnh : Trương Quân Vũ (Vũ đi trả thù cho Cơ, được cô mẫu cho biết thân thế)
(Vũ ra quân đánh với Thành. Đánh vài hiệp, Thành rớt giáo, nên bỏ chạy. Thành chạy về 1 phía thì có Tam điện đứng chặn, chạy về phía khác thì bị Nhị điện chặn đường. Định chạy về hướng khác nữa thì Vũ đã chặn trước mặt. Vũ đưa cây giáo cho quân lính giữ, quân kính cẩn dâng cây cung tên. Vũ xoay người lại nhìn Thành đầy hờn căm, đưa cung tên lên, rút 1 mũi tên bắn, nhưng chỉ là bắn kiểu mèo vờn chuột. Vũ bắn 1 mũi bên trái Thành. Thành loạng choạng lui bước, Vũ rút tên thứ 2 bắn bên phải của Thành, Thành té xuống đất, ráng lui người. Vũ đứng yên, rút mũi tên cuối cùng chỉa thẳng vào Thành, chuẩn bị bắn … thì Vương phi trong trang phục võ tướng chạy ra)
V Phi: Dừng tay!
Vũ: Cô mẫu!
(V Phi đi về phía Thành, cầm 1 sợi dây ngọc bích đưa cho Thành)
V Phi : Trương công tử có nhận ra ngọc bích này không?
Thành đứng dậy ngạc nhiên : Trương Quân Vũ … là … là huynh trưởng của tôi. Nhưng theo lời mẫu thân thì đại ca đã …
(V Phi nhìn Thành lắc đầu. Thành và V. Phi đưa mắt nhìn Vũ, Vũ vẫn còn ngạc nhiên không hiểu gì hết)
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby van51284 » Thu Sep 09, 2010 7:45 am

8. Cảnh : Hoàn Nhan Vũ (Vương phi nhớ lại chuyện cách đây 26 năm)
(V Phi hồi tưởng lại hai mươi sáu năm về trước. Cảnh vương phi và Kim vương đang đi săn. Tiếng khóc trẻ con đâu đó vang lên. Kim vương đưa mắt nhìn và tìm được tiếng khóc phát ra tự một bụi cỏ khô. Kim vương và V phi chạy tới, Kim vương cản V Phi không cho đụng tới, Kim vương cuối người vẹt cỏ và thấy chiếc nôi có đứa bé. Kim vương bồng đứa bé lên, V Phi thấy trong nôi có miếng ngọc bích bèn lấy cất vào người)
Kim vương: Đứa bé kháu khỉnh quá … hahaha … nè … hà hà … cười cười đi
(đứa bé khóc lên làm Kim vương luýnh quýnh, V Phi đưa tay bồng đứa bé, bỗng nhiên nó im lặng)
V Phi: Đại huynh, huynh làm nó sợ rồi. Ai chà, đôi mắt to, cặp môi dầy, nụ cười dễ thương làm sao á, lớn lên sẽ hớp hồn bao nhiêu trái tim thiếu nữ đó.
Kim vương: Đưa nó cho huynh, con ơi lại nha ơ...ơ... (Kim vương giành đứa trẻ thì nó lại khóc òa lên ) coi bộ nó có duyên với hoàng muội hơn đó
(V Phi cười khoái chí giành lại đứa bé thì nó lại ngưng khóc. Kim vương làm mặt giận)
V Phi : (hát điệu Hò Xính Xáng ) Mình hãy đem/ về dưỡng nuôi/ trẻ thơ ngây yên ấm tình thương/ chữ nghĩa nhân cứu cho an lành/ chốn Kim trào ớ ơ...
Kim vương: Muội nói ra/ bao lời rất hay/ chẳng hiểu sao nghe/ nặng tình thương/ Tưởng trong tay đứa con thâm tình/ đây cha hiền đây con khờ.
V Phi : Đại huynh, nó chính là con em
Kim vương: Gì? Chưa có chồng sao có con
V Phi : Còn huynh, đang mong chờ hôn lễ, thì làm sao tẩu nương vui lòng
Kim vương: Hớ, là vợ hiền phải biết chìu ta, nhận con nuôi chứ có phải là thê thiếp đâu. Đây là trưởng nam/ chốn Kim trào cô mẫu chính em
V Phi : Thôi, được rồi. Nhường trưởng huynh anh thiệt là bất công. Nó thấy em môi mỉm cười tươi, chớ thấy anh nó khóc hãi hùng, thì làm sao huynh dưỡng lo
Kim vương: Ơ...thì..thì...nhưng nó là con trai, thì phải do huynh dạy dỗ chứ, bắn cung, cưỡi ngựa nè, binh pháp ờ ờ ...
V Phi : Trời trời, con nít mấy tháng tuổi mà đại ca đòi dạy mấy cái thứ đó hả? Nhưng mà nếu đại ca nhận nó làm con thì tương lai của nó sẽ sáng rạng và vinh hiển sau này ớ
Kim vương: Em nói đúng đó, là trưởng tử của Hoàng vương A Cốt Đả, con sẽ là một nhất điện oai hùng, hoàng muội vai cô mẫu, nó đầy đủ cả tình cha nghĩa mẹ. Nè, Đưa nó cho cha nó bồng cái coi. (Kim vương bồng đứa bé thì lần này nó cười) Ơ..ơ...hahaaa...nó cười chứ nó hổng còn khóc nữa hahaaa...con trai của ta hahaaa...
V Phi lấy miếng ngọc bích ra coi thì ngạc nhiên thốt lên : Trương Quân Vũ!
Kim vương nghe thấy : Hả? tên con là gì?
V Phi : Quân Vũ...à không Hoàn Nhan Vũ
Kim vương: Hoàn Nhan Vũ...hay...hay...chu nhan nam tử, mi phi sắc vũ
V Phi : Dạ đúng, gương mặt nam tử, rạng rỡ anh hào
Kim vương: Hay lắm, hay lắm, Chu nhan nam tử, mi phi sắc vũ hahaaa.......
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby van51284 » Thu Sep 09, 2010 5:15 pm

9. [b]Cảnh : Huynh đệ thâm tình (Trở về hiện tại)
V Phi: Quân vũ đã chinh phục được Kim vương ngày đó. Còn chiếc ngọc bích này thì Kim vương hoàn toàn không biết. Ta giữ mãi bên mình. Bây giờ ta trả lại cho Trương gia.
(Thành cầm lấy ngọc bích)
Thành: Theo lời mẫu thân kể lại, thì lúc đó đại ca vừa tròn 10 tháng tuổi, vì loạn quân mà thất lạc. Trong tấm tả, luôn có ngọc bích khắc tên Trương Quân Vũ.
(Vũ bắt đầu hiểu chuyện, nhìn Thành, Vũ ôm đầu đau khổ, ngước nhìn trời, miệng muốn thét mà không thét được, cuối cùng …)
Vũ : Lòng nghẹn thắt, cao xanh gây chi đắng cay đoạn trường tâm tư rời rã, giờ còn chi Kim bang, còn gì cho tôi... ân nghĩa đôi ngã... thân về chốn...nao... Về Tống quốc, hồi Kim bang, giờ nơi đâu dừng chân đời sao ngỡ ngàng. Thầm oán trách, trời cao đành/ hận sầu thân tôi/ bàng hoàng chua cay...loạn cuồng đảo... điên...
Thành : (hát bài Văn Thiên Tường) Vũ ca ơi, đệ phủ phục quỳ xuống … đây... mọi hận thù/ huynh hãy xuống tay gươm... anh trả hận/ cho nương tẩu hồn siêu ơ... huynh hỡi lỗi lầm là tại nơi em/ Thành này dù phải chết ngàn lần/ cũng ko sao/ đền xong tội lỗi hớ hơ...bởi ko sao đổi được ơ...làm hồi sinh...tính mạng cho người...
V Phi : Đệ huynh/ là cốt nhục thiêng liêng ơ... thủ túc tình thâm... cùng cha mẹ chung dòng, thôi cũng đành/ phần số đã dành sẵn ơ... Vũ hỡi ơ...hãy lượng thứ mà nghĩ chút tình...để cho đệ huynh/ sum họp một nhà...để cùng chia sẻ/ tình huynh nghĩa đệ vơi nhớ thương...
Vũ : Đoạn trường tê tái ơ...trời hỡi gây chi/ phu thê thủ túc đôi đàng/ nghĩa nặng chia lìa nhau ơ....Cắt đoạn chữ lương duyên...em đừng trách thân ơ...mà làm cho...huynh trưởng đau lòng...Xa xăm vĩnh hằng/ chốn u hiển mênh mông...nương tẩu sẽ chung lòng...cho huynh trọn tình thâm...
Thành : Đại huynh!
Vũ : Nhị đệ ! Hoàng cô! (hát bài Nặng Tình Xưa) Nghĩa ân sâu nặng/ muôn đời khắc ghi/ chốn Kim bang nọ xin hoàng vương thứ tha/ đạo nghĩa thâm ân xin một lời nguyền/ nguyện kiếp lai sinh làm thân trâu ngựa đáp đền/ xa cách ko quên cầu hoàng cô khỏe mạnh, nguyện cho người được phước trời ban, Tống Kim thôi từ đây xin giã biệt/ vái phật trời cho hai nước được bình yên
V Phi : (hát điệu l‎ý sâm thương) Ôi xót xa nghe qua/ bao lời thương/ chân tình nơi Nhan Vũ ớ ơ... thôi hết mong/ chi/ được cùng ai/ dạo bước hoàng cung
Vũ : Xa chốn quê Kim bang/ con cầu xin/ được về quê đưa tiễn...nơi xưa nhớ hiền thê/ nơi cùng Cơ/ nguyện câu thủy chung
V Phi : Hãy yên lòng nơi Tống gia/ đường về quê cô hứa lo chu toàn. Đừng sầu buồn thêm khổ tâm/ càng thêm đớn đau cho thâm tình.
Vũ : Cô mẫu thắp dùm con lên mộ nàng một nén hương tưởng nhớ
V Phi : Nhan Vũ hãy an tâm, chốn diêm đài chắc nàng cũng hiểu dạ hoàng phu.
(V Phi đi. Vũ buồn bã nhìn theo. Tống quân rượt tới, Trương Quân Hùng cùng quân vào)
Hùng : Khai Phong ải dương gia Trương Quân Hùng trưởng quản ớ ơ... Bảo vệ Tống triều/ thân xác tựa hồng mao ơ....nào kẻ ngoại bang toan lấp biển vá trời....nhìn cho rõ...Kim bang Nhất điện ơ.... Hoàn Nhan Vũ, (hát điệu Khốc Hoàng Thiên)mặt đối mặt càng làm ta sôi gan khi xưa bày gian trá ơ...giả làm thường dân Khai Phong ải/ nhập biên đình mi tạo cảnh tang thương nay ngã ngựa nhất điện tuyệt đời/ mạng của ngươi đáng bị tứ mã phanh thây/ cũng chưa trả được tội xâm lăng
Vũ : Chữ tranh hùng so tài chiến trận/ ra quân đã nguyện hết dạ vì vua/ bởi tài sơ tôi ngã ngựa cam cảnh gông xiềng/ đâu có gì phật lòng đến soái gia á a...tứ mã phân thây hay xử lăng trì, ngài cứ ban truyền có khó gì đâu ớ ơ...
Hùng : Ngươi dám to gan lộng ngôn ờ khiêu khích/ thân mọp quỳ đang bị xiềng xích á a...mà chẳng nhún nhường để giữ thân/ để xem nhất điện anh hùng/ gan lì khí chí mạnh đến đâu/ Quân! Nghe lệnh ta truyền thẳng tay đả loạn
Vũ : Thì đòn roi Ngài cứ ban lệnh ra côn, đã là tù binh thì thẳng tay trị trừng, có gì phải giận giữ quát la á a...
Thành chạy vào : Kìa! Người trên trưởng thượng đáng tuổi cha mình, sao lại ngang tang chẳng nể khiêng a...
Hùng : Hahaaa...Quân Thành, người cầm quân hơn nhau chữ tài, chứ ai hơn nhau chữ thọ, ai vì chúa nấy, người thua trận có gì phải khiếp sợ, kẻ thắng trận có gì có bực tức, ta có lời khâm phục Nhất điện đó đa. Truyền giải tù binh về thành.
[/b]
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby van51284 » Thu Sep 09, 2010 9:54 pm

10. Cảnh : Quân Vũ nhận lại cha mẹ

Vũ : (hát) Nhìn thiên lao xót xa cho đời hùng anh
Đành vương cảnh gông xiềng
Mong chi nơi biên cương
Còn đâu nữa chí khí dọc ngang
Soái gia lướt xông trận tiền
Vang danh khắp nơi oai hùng chư bang.
(Trg mẫu bước vào)
Trg mẫu: Vũ nhi ! Vũ nhi con....
(Vũ quay lại, không dám nhìn mẹ ruột, chỉ đứng yên)
Trg mẫu: Nhìn Vũ nhi, lòng nhói đau hà ha hà ha...tái tê đầu môi...Trời còn thương xót tình/ mẹ với con trùng hoan/ ôm con trong vòng tay/ ôi xuyến xao nghẹn lời
Vũ : Mừng mừng trên mẫu từ, tựa giấc mơ ngày thơ/ mơ trong tay từ thân/ mơ tiếng ru bên màn
Trg mẫu: Hãy tựa vào thân mẫu/ đây lời ru năm xưa à ơi
Vũ : Nghe/ mắt cay lệ ướt/ vui mừng đây giây phút thanh bình. Tình mẹ ko bờ bến, ngàn trùng dương biển khơi, mãi mãi dòng chuyển lưu, giờ trong tay...ấm tình thâm
Trg mẫu: (hát điệu L‎ý giao duyên)
Ôi muối xát tim gan
Cho lệ tràn không dứt
Quân Vũ hỡi con khờ
Bao năm sống lạc loài
Vũ : Xin thân mẫu bớt bi ai
Chốn Kim trào thân thương
Dẫu khóc tình mẫu thân
Vẫn ấm lòng cô mẫu chốn cung hoàng/ Kim vương triều là dưỡng tử minh linh, nhất điện Kim trào vẫn đầy đủ tình thương
Trg mẫu: (vọng cổ) Quân Vũ ơi hai mươi sáu năm qua mẹ ko bao giờ nguôi được, đau xé tâm can khi nghĩ đến... con...khờ...Mười tháng tuổi thơ ngây đã lìa cách mẫu từ, ra vào cười nói mà tâm tư nức nở, lệ chảy thi gan cùng hồng chúng trong đêm, nến đã tàn mà giọt sầu ko dứt, cơn mộng mị thêm não nề cho tâm trí cuồng quay. Trong khói mông lung mà tưởng đâu rằng con trẻ quay về cùng mẹ vui sum họp ờ ơ...
Vũ : Mẹ, mẹ ơi!
Trg mẫu: Vũ nhi!
Vũ : (hát điệu Lý chiều chiều) Lòng càng/ thương xót cho từ thân/ bao ngày qua/ khóc than vì con trẻ/ mẹ ơi tái tê ai tường/ trong tay mẫu thân nghẹn ngào/ đong đầy tình thâm/ con đây nói ko nên lời
Trg mẫu: Quân Vũ con ơi mẹ vui mừng khôn xiết/ ôm trẻ trong tay nghe hạnh phúc dâng trào/ con đã lớn lên nơi đất khách quê người/ mà nơi đây mẹ thì thầm lời ru trẻ, nay được trùng phùng, ôi con của ta đã lớn thật rồi sao, Quân Vũ ơi, mẹ thương lắm hơi thở con thơ, say giấc ngủ mẹ khẽ đặt nụ hôn trên đôi mắt nhỏ, lời ru của mẹ cho con sự bình an trong giấc ngủ, con trẻ tuyệt vời đẹp như nắng ấm ngày xuân
Vũ : Mẹ, mẹ cho con quên đi bao hận lòng nhân thế, cho con được sống lại những ngày thơ ấu, trong che chở bao bọc của từ thân
Trg mẫu: Trời ơi, Vũ nhi, sao con ko nhìn cha chớ?
Vũ : Mẹ, chốn binh đao làm sao con nhìn cha được
Trg mẫu: Con đừng dối mẹ, Quân Thành đã thưa với mẹ rằng, con ko cho nó tâu với cha vì con sợ cho oai danh của cha con
Vũ : Cha là một vương gia nắm cả Khai Phong này, nếu quân tướng biết con là...là...thì làm sao cha bình quân an dân cho được
Trg mẫu: Nhưng nhìn con trong tình cảnh này, mẹ đau xót lắm Quân Vũ ơi
Vũ : Cũng tại Thành đệ, con đã ko cho nó...
Trg mẫu: Tội nghiệp cho em con, nó cứ ấp úng mãi nhưng làm sao qua được mắt của mẹ, Vũ nhi, em con nó rất kính trọng huynh trưởng, con đừng rầy em mà tội cho nó nghen con
Vũ : Mẹ à, có đứa em như Quân Thành, dù con có phải hi sinh những gì mình có cho nó con cũng vui lòng mà
Có tiếng hô : Vương gia đến!
Trg mẫu: Trời, tại sao cha con lại vào thiên lao giờ này chớ
Vũ : Mẹ, làm sao đây. Mẹ, mẹ mau lánh thân đi
Trg mẫu: Con ơi, đây là ‎ý trời, thiên lao mà còn có chỗ trốn sao
Vũ : Lỡ cha mà thấy mẹ ở đây...
Thành chạy vào : Mẹ ơiiii!!!!! Mẹ ơi! Chết rồi mẹ ơi, Cha tới, chạy, chạy đi mẹ ơi
(chạy ra cửa thì Quân Hùng vừa tới)
Thành : ‎ Dạ ý, cha tới rồi
Hùng : Tại sao mẹ con lại có mặt ở chỗ này?
Thành : Dạ, mẹ...mẹ...muốn gặp Vũ ca để...để...
Hùng : Để làm gì?
Thành : Dạ để ...dạ để ...nhìn coi có giống....
Hùng : Giống ai?
Thành : Dạ giống cha ‎ý ko phải ko phải ý mà phải ý mà....mà...
Hùng : Mẹ con làm gì mà thất sắc vậy?
Trg mẫu : Dạ bẩm tướng công, dù sao thì Vũ nhi cũng nghĩa thâm ân nên thiếp...
Hùng : Thâm ân gì/ thâm ân gì khi nó lộng giả thành chân, vào Tống bang mưu thâu tóm san hà. Quân Thành!
Thành : Dạ!
Hùng : Giải Nhan Vũ vào tù xa, ngày mai nếu Kim bang ko lui quân, chém đầu thị oai
Trg mẫu : trời ơi, Vũ nhi!
Vũ : Mẹ!
Hùng ngạc nhiên : Mẹ? Vũ nhi? Hahaaa...mới sáng này, mi ngang tàng coi cái chết ko ra gì, sao bây giờ lại thống thiết gọi mẹ nhận con, sao ko anh hùng xem cái chết nhẹ như lông hồng mà đùa giỡn với chữ thâm tình, thật là ương hèn nhục nhã. Quân Thành, giải đi!
Thành : Mẹ!
Trg mẫu : Không, tướng công, tướng công, xin hãy bình tĩnh mà nghe phân giải ơ... chính Vũ nhi đây, tướng công ơi nó chính là con mình, mà tưởng đã thác oan ơ...
Hùng : Là con mình à?
Trg mẫu : Dạ
Hùng : (Hát điệu xế xảng) Phu nhân! Chớ vội đa đoan,Vì nhớ mong, mà bà chẳng suy tường, Quân Vũ đã mạng thác, hai mưoi sáu năm qua
Trg mẫu : Tướng công, xin tướng công hãy nghe giải bày, Vũ nhi, hãy thưa trình cùng phụ thân
(Quân Vũ vẫn im lặng)
Trg mẫu : Vũ nhi, con hãy nói đi con, nói đi con, nếu như con ko nói, thì mẹ sẽ chết tại đây
Thành : Mẹ! trưởng huynh ơi, xin đừng gây đau khổ cho mẫu thân, hai mươi sáu năm qua, mẹ đã khóc quá nhiều rồi
Vũ : Dạ, lời mẹ vừa phân chẳng sai, đây ngọc bích trương gia khắc rõ, dập đầu lạy cha cho con nhận lại thâm tình. (ca hồ quảng điệu Hoài Mơ) Ngày xưa binh biến/ liêu bang tống gia biên cương hùng anh chinh chiến, dời bước ngàn trùng xa, Kim quốc lân bang lạc đường, lìa mẫu thân đôi ngã, thân/ còn trong nôi/ rủi may/ số căn ai ngờ/ hoàng cô Kim quốc xót thương, tình thâm rỡ ràng Vương hoàng thương yêu cho nhận nhìn. Nghĩa dưỡng tử minh linh ngày tháng/ k‎ý ức Kim bang phụ mẫu/ chẳng biết Tống bang tình thâm/ nơi rừng sâu/ đau thương hoàng cô cho biết Tống quốc ân thâm gia đình/ ngọc trao tay ghi khắc tên con, lòng hoang mang/ nặng sầu mang/ càng chua cay ải Khai Phong vì con ta than/ tiến quân gây hờn/ thác oan bao người/ nào hay đâu/ đời trái ngang/ dám đâu đang tâm/ dối gian thâm tình/ cầu trên cha... thương hiểu cho...
Thành : Cha ơi xin hãy thương đại ca phương trời lưu lạc đã bao... năm...bởi xa lìa cốt nhục tình thâm, huynh trưởng đâu hay/ chốn Tống trào trung hiếu nhân tâm/ ân nghĩa mang nặng lòng Kim vương/ lầm lỡ gây hờn chớ phải nào là tội
Trg mẫu : Phu tướng hỡi xin hiểu Quân Vũ vô tình/ xa cách suốt hai mươi sáu năm trường/ con đâu tường được chuyện ngày xưa/ mọi lỗi lầm thiếp xin được chết thay con
Hùng : Phu nhân!
Trg mẫu : Trương Quân Vũ, trưởng tử của ta đây mà, xin đừng giết ruột rà
Hùng : Quân Vũ hỡi trời/ đứa con thất lạc, thật là tội nghiệp cho con tôi.
Vũ : Cha!
Tổng kỳ chạy vào báo : Dạ dạ dạ...thám mã vừa cấp báo, thêm một đạo quân Kim vừa nhập Khai Phong
Hùng : Chuẩn bị nghinh chiến
Vũ : Vương gia, dạ thưa cha, con xin hỏi Tổng kỳ một câu
Hùng : Được
Vũ : Tổng kỳ!
Tổng kỳ : Cái gì? Ủa, tù binh mà oai quá vậy trời, ê, ở đây là thiên lao nhà Tống nha, chứ hông phải chánh điện Kim trào mà nằm mơ vậy cha
Thành : Tổng kỳ, Vũ ca đã xin phép cha rồi, ông cứ trả lời cho Vũ ca đi
Tổng kỳ : Dạ! Rồi, có chuyện gì hỏi đi
Vũ : Xin hỏi : Đạo quân mang cờ màu gì?
Tổng kỳ : Quân kỳ màu vàng
Vũ : Chữ Hoàn có phải?
Tổng kỳ : Đúng
Vũ : Chữ kế là A?
Tổng kỳ : Trời, ở tù mà sao rành quá vậy? Bộ ông biết coi bói hả ông Vũ?
Vũ : Trời ơi, vậy là phụ hoàng thân chinh nhập Tống rồi sao?
Hùng : Quân Vũ, trước mặt cha sao lại nhắc đến kẻ xâm lấn
Vũ : Dạ, con...con xin cha cho con 1 ân huệ
Hùng : Con cứ nói
Vũ : Dạ, cha và nhị đệ phải làm sao đưa quân đến Dương Tử ngay lập tức
Hùng : Còn cuộc chiến này?
Vũ : Dạ xin cha cho con được thay thê
Hùng : Hả?
Vũ : Binh pháp và đội quân của Kim hoàng tinh nhuệ vô cùng, rơi vào vòng binh, chỉ thập tử nhất sinh, con sẽ chận đoàn binh Kim, cha và nhị đệ phải làm sao chiếm lấy Dương Tử trước mới cứu được Khai Phong
Hùng : Tại sao nhất thiết phải đem quân qua ngõ Dương Tử?
Vũ : Dạ, tại vì...tại vì...con...con đã ra lênh cho quân Kim phá đập, mượn dòng Dương Tử, nhận chìm Khai Phong ải
Hùng : Quân Vũ...mày...Dương Tử vỡ bờ thì con gì là...Quân Vũ....Được, cha sẽ tin lời con với một điều kiện, con phải thề trước mặt cha một câu...
Vũ: Cha …
Hùng: Quỳ xuống!
Vũ lưỡng lự quỳ xuống : Dạ!
Hùng : Con phải thề rằng: dâng nạp Kim vương dù sống hay là chết!
Vũ: Không! Không! Con không thể …
Hùng: Được! Vậy thì con cứ yên tâm ở đây mà rước xác cha để trọn nghĩa ân với Kim hoàng!
Vũ: Cha …
(Vũ nhìn tất cả mọi người như cầu xin một giải quyết khác, nhưng ai cũng quay mặt đi) Vũ : Trương Quân Vũ này xin thề: sẽ dâng nạp Kim vương dù sống hay là chết!
Hùng : Tổng kỳ, mở trói cho thiếu gia
Tổng kỳ : Dạ
Hùng : Tốt lắm, đây, lệnh bài Vương gia, cha giao mạng Tống quân cho con nắm giữ, đội quân như chính xương máu của mình
Vũ : Con sẽ ko phụ lòng cha tin tưởng
Trg mẫu : Vũ nhi!
Vũ : Mẹ! xin mẹ hãy yên tâm
Hùng : Quân Vũ!
Vũ : Dạ
Hùng : Đường thương mũi kiếm xông pha chiến trận, sống thác dẫu nhẹ như lông hồng, nhưng phải ráng giữ mình cho cha cho mẹ, sau chiến cuộc, cha mẹ muốn được nghe con thưa lại chuyện hai mươi sáu năm qua
Vũ : Cha!
Hùng : Phu nhân, ta đi
Thành : Đại ca!
(Hùng, Trg mẫu và Thành đi ra ngoài)
Tổng kỳ : Thiếu gia, mình huề nha
Vũ : Ko huề thì tôi làm gì được Ngài?
Tổng kỳ : Dạ...‎ ý...‎ý trời...thiếu gia... đừng gọi em là Ngài mà, cái chuyện kỳ trước bỏ qua nha thiếu gia!
Vũ : Chuyện nào? À, chuyện ông hăm dọa cho tôi tan thây ở trong rừng hay là chuyện ông đuổi tôi ra khỏi Khai Phong
Tổng kỳ : Hihiiii...thiếu gia thiệt là...nhớ dai dễ sợ luôn á
Vũ : ông khen quá lời rồi
Tổng kỳ : Ai vì chủ nấy mà thiếu gia,, nếu em biết thiếu gia là huynh trưởng thì em đâu có làm chuyện kỳ cục vậy há
Vũ : Vậy...chuyện hai an hem yêu một nàng quận nương, ông có lạm bàn sao?
Tổng kỳ : Dạ... đâu dám ạ
Vũ lấy vòng ngọc của Vân ra : Thôi được, tôi nhờ ông đưa vật này cho Quân Thành
Tổng kỳ : Ủa? sao kỳ vậy thiếu gia?
Vũ : Không phải ông muốn cho Quân Thành và quận nương...
Tổng kỳ : Dạ...Thôi mà thiếu gia, chuyện này em hổng dám đụng vô nữa đâu
Vũ : Nhưng mà số ông coi bộ ông ko thoát nổi chuyện này. Nè, giữ cẩn thận đó
Tổng kỳ : Thiếu gia...nhường thiệt hả thiếu gia? (Vũ đi ra ngoài)
Vũ : Cha, mẹ, Thành, Vân, Khai Phong.... (Vũ đi ra ngoài)
Tổng kỳ : Giờ mình đi tính sổ Kim.... hả, thiếu gia...thiếu gia...đợi em thiếu gia...thiếu gia
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby van51284 » Thu Sep 09, 2010 9:55 pm

11. Cảnh : Đại chiến Khai Phong thành
(Kim vương khi biết được Hồi Diệp Cơ đã chết và Vũ phản bội thì rất đau lòng)
Kim vương : Đưa thi thể vương phi về Kim an táng cho long trọng
Lính : Tuân lệnh!
Nhị điện : Tâu phụ hoàng, bấy lâu nay thần nhi đã nghi ngờ Nhan Vũ ko phải là cùng chung huyết thống bây giờ thì đã trở thành sự thật, ko ngờ phụ hoàng vì nhân nghĩa mà ghi họa hôm nay
Kim vương : Nó vì chữ tình mà phụ nghĩa Diệp Cơ à, bây giờ lại giúp Tống quân chống lại ta...tất cả chỉ vì một quận chúa họ Lâm à?
Quân chạy vào báo : Dạ dạ dạ bẩm đại vương...nhất điện...nhất điện đơn thân nghinh chiến
Nhị điện : Nhất điện nhất điện cái gì! Lui!
Kim vương : Nó dám đối diện với ta à? Được, Nhan Vũ, ngày xưa cũng chốn biên thùy ta cứu mạng ngươi, thì nay, cũng nơi sa trường ngươi trả mạng cho taaaaaa....
Kim vương : (ca bài Trả ngọc) Biên cương hãy quyết đấu anh hùng hà tử sanh/ xóa hết thâm ân nơi này kiếm gươm giao kề/ ta thề quyết chẳng tha cho phường bất trung vô nghì/ Tranh tài nhau, giáo gươm thù cùng so chớ nên nhún nhường
Vũ : Cha ơi hỡi hiếu ân còn mãi ghi/ Dám dám đâu tranh hùng chốn biên thùy
Kim vương : Câm mồm ngay chốn quân binh đừng nói câu thâm tình...Ta thề quyết không tha phương vong ân a...Nhan Vũ...xuất hà ha há ha ....chiêu
Vũ : (bài Xàng Xê) Chiến cuộc mất còn hỡi trời lưỡng nan phân Tống quốc Kim trào lỡ khóc lỡ cười đời trớ trêu/ vậy thì cha hãy xuống tay gươm mà dứt đoạn thâm ờ...tình...lòng đã quyết tâm/ thì trừng trị phường bất nghĩa/ sanh dưỡng đạo đồng/ con lòng nào xem nhẹ/ nghĩa ân ko mờ/ mong trọn đạo hiếu tâm
Kim vương : Ân nghĩa gì khi Tống Kim chinh chiến/ ta và mi chữ thù/ nên rõ ràng chuyện giáo gươm/ dứt tình đoạn nghĩa sa trường quyết chí tranh đương/ đã đề thương khóa mã thì đừng nhắc lại chuyện nghĩa ân. Lỗi bởi do ta vun xới mầm oan nghiệt/ nếu diệt tuyệt năm nào thì đâu phải khổ tâm
Vũ : Ân nghĩa phụ hoàng suốt hai mươi sáu năm qua/ cha đã ban cho con thâm tình dưỡng dục/ Ấm từng lời dạy/ bảo con trẻ lớn thành người/ Nhất điện Kim trào/ quyền bính trọn trong tay. Giờ Tống quốc Trương gia xử sao cho trọn đạo, đứng giữa đất trời thầm nghẹn khóc cho thân
Kim vương : Nhan Vũ, (Ca hồ quảng) Câu thâm ân an nhàn thôi chẳng mong/ nay oan gia gươm giáo này thay lời
Vũ : Dẫu tan thây đâu đành giao chiến (Vũ quăng cây thương xuống đất)
Kim vương : Cầm thương lên!
Vũ : Chaaa.....
Kim vương : Ta bảo cầm thương lên!
Vũ : Con...
Kim vương : Ko cầm thương thì đừng gọi ta là cha
Vũ : Chaaaa....
Kim vương : Cầm thương lên
Vũ quỳ xuống lay : (hát điệu Giao Đạo) lòng đâu đành phủi thâm ân đôi vai quằn nặng/ ơn sanh thành công dưỡng nuôi nào phai. Thân vùi biên ải miễn sao vuông tròn nhân nghĩa, cầu xin thứ tha/ con ngày nay, kiếp sau ân đền lạy cha dùm thương á á a à a à a á a á a a à à a à a á á á á a a á a á a à......
Kim vương : Đứng lên
Vũ : Chaaaa
Kim vương : Đứng lên
Vũ : Chaaaa
Kim vương : Cớ sao ta chùng người/ kẻ vong ân nào/ dung ờ ớ tha/ lòng sầu nghe nhói đau/ vì sao thân rã a á rời/ thoáng thoáng nhìn thương hiếu ha hà há tâm/ đành ha há đâu... tay...ta xuống...sao...đành...thâm tình còn đây...(vọng cổ) Giữa chiến trường mù mịt cát bay tiếng hò hét quân reo rền trong trận, còn rõ nét trong nôi một đứa trẻ bơ vơ giữa chốn ...hoang...tàn...Nghe tiếng khóc thương đau của đứa bé lạc loài, dừng chiến mã ta đưa tầm mắt dõi, bờ cỏ khô cằn che phủ một hài nhi, lần bước chân nương theo lời trẻ khóc, nhớ mãi lòng ta ánh mắt long lanh, miệng mỉm cười rạng rỡ tình thương rộn rã hân hoan thấm vào ta tình phụ tử ơ..... (Kim vương đỡ Vũ đứng dậy). Tháng năm bảo bọc thương yêu tràn sâu tình đậm nghĩa, dù chẳng phải ruột rà cốt nhục cha con/ chẳng câu nệ xem trọng câu huyết thống đối với cha/ Nhan Vũ con mãi là một tự hào. Mộng bá đồ bang/ ta tưởng sẽ cùng con chung lòng, đặt Kim bang vao tay trẻ cả cơ đồ ta há tiếc điều chi. Hứ, vậy mà mi đành đoạn vong ân/ giúp Tống vì một chữ ân tình phụ cả tình cha chỉ vì một Lâm Kỷ Vân à? Nhan Vũ đã vì Lâm Kỷ Vân mà quên nghĩa phụ thương xót đau lòng cho Hồi tộc quân nương ơ....
Vũ : (ca hồ quảng) Tình duyên xưa phai tan/ nhạt nhòa hòa sương khói là dân Tống bang nặng mang chữ trung bên mình/ trở về đất mẹ quê cha ngày xưa/ lòng vẫn ghi ơn sâu phụ vương
Kim vương : Làm người trên dương gian/ thấm nhuần làu làu kinh sử/ là trai xứng trang mày râu/ chẳng quên cội nguồn/ há nào để lòng trách ngươi đành sao/ nhưng buồn thấy con ta sầu đau
Vũ : Bởi/ vì hiếu từ phải tròn nghĩa ân sanh thành/ phải đành kết tình giữ phận làm con/ tròn chữ phu phụ cùng Diệp Cơ/ thuộc dòng Trương gia nơi Tống bang/ trời già bày ngang trái/ giờ đây con trẻ nan phân
Kim vương : Hả? Trương gia của Khai Phong là gia phụ à?
Vũ : Nếu ngày xưa phụ hoàng đừng dưỡng nuôi đứa trẻ trong nôi thì đã không có cảnh con phản cha ngày nay
Kim vương : hahaaaaa....Kim bang ta tuy ko có ngàn năm oai hùng của Trung nguyên nhưng lấy nghĩa đối đời, A Cốt Đả này lẽ nào ko hiểu, nếu vì nghĩa sanh thành con phải đáp đền là do thấm nhuần lời ta dạy dỗ, con đã vì Kim bang mà ngày đêm ra sanh vào tử, nay Trương gia đủ l‎ý tình đòi lại chữ hiếu trung, vậy thì hãy bình tĩnh mà đương đầu gươm giáo, ta sẵn sàng bỏ qua chẳng nệ câu ân nghĩa thâm sâu
Vũ : Cha hỡi, lòng Nhan Vũ đã nguyện chẳng phai, con quỳ trước mặt cha mà xin trả mạng, chỉ cầu xin phụ vương dung tha Khai Phong Ải
Kim vương : Nhan Vũ
Vũ : Cha
Có tiếng reo : Quân...tiến lên...
Nhị điện chạy vào : Dạ bẩm phụ hoàng, con thất thủ Dương Tử, quân Tống bang đang ồ ạt bao vây tứ phía
Quân Hùng chạy vào : Kim Vương! (hát điệu Trường Khúc) Đành gây chinh chiến, gieo hờn biên cương Tống bang/ Tàn sát dân lành, tang thương máu rơi khó dung nơi này quyết lòng chẳng tha
Kim vương : Nay anh hùng ra oai/ Kim bang ngời thân danh/ xông pha nào kém thua/ quyết tử cùng Tống bang nơi trường sa
Vũ : Chaaa...Cha ơi dùm nương tay/ thâm ân còn đa mang/ con đâu đành ngơ tâm/ Thân thác đền nghĩa ân cho hoàng vương
Kim vương : Đừng bất hiếu/ chữ trung nên/ giữ thân cho song đường/ dầu có thác chẳng núng nao/ chớ van xin/ không cần
Vũ : Lưỡng quốc ôi thân mang nặng/ làm sao vẹn nghĩa nhân/ lòng nghẹn đau ai thấu/ trời gây chi đổi thay
Hùng : Gìn chữ hiếu/ chữ trung quân/ chớ nên tâm hai lòng. Đừng thống thiết/ chớ nên tha/ thứ Kim thân an toàn
Kim vương : Ta so tài nơi đây/ tử sanh tựa hồng mao...Sátttt.....
Hùng : Sáttttt...
(Kim vương và Quân Hùng bay vô đánh xáp lá cà, Vũ đứng ngẩn ngơ ở giữa, Thành chạy vào can)
Thành : (vọng cổ) Dạ khoan, cha ơi nghĩa dưỡng nuôi trưởng huynh Kim hoàng người ân trọng, hiếu trung anh con cũng vẹn đạo giữ vững Khai Phong cho trọn chữ quân ...thần....Một thân một giáo ra đi nặng một lời thề, bảo vệ Khai Phong yên bình cho Tống quốc, huynh trưởng đã vẹn lời giữ bước quân Kim ớ ơ Câu nghĩa ân này người trả là Trương gia, thì cha ơi sao lòng nào phủi ân gây oán, Kim vương hỡi xin hãy dừng chinh chiến, cho trưởng huynh vẹn chữ thâm tình
Vũ : Nghĩ tình/ cha hỡi cha/ lời thiết tha cầu thương xót. Ngày xưa thân côi, nhờ nghĩa nhân hoàng vương
Thành : Ơn khắc ghi ko mờ phai, mẫu thân đêm khóc ngày nhớ, huynh trưởng nay gia đình trùng hoan, người ân chính trên hoàng vương
Vũ : Kim bang dưỡng nuôi thân này
Hùng : Tống bang sum vầy vẹn tình đệ huynh
Hùng : Lời con trẻ phân qua lòng thêm nghẹn, xem trọng chữ gia đình đành coi nhẹ chữ trung quân. Nếu chẳng phải Kim bang xua quân hùng gây cảnh máu rơi, thì có lẽ Quân Vũ Kim bang an lành đời nhất điện. Có lẽ nghiệp duyên trùng phùng phụ tử, khiến ải Khai Phong Tống quốc đón thâm tình
(Kim vương ôm Quân Vũ)
Kim vương : Cao qu‎ý bao tình thương cốt nhục của Trương gia, truyền nhổ trại Kim bang hồi cố quốc, thương sanh linh vì ta mà vong mạng, cám nghĩa nơi này tha mạng tồn sinh. Kim quân nghe đây, nhất điện thọ thương đà tử trận. Truyền lui quân về Kim quốc!
(Kim vương lui quân về Kim bang, Vũ quỳ xuống lạy rồi đứng lên nhìn theo)
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby van51284 » Thu Sep 09, 2010 9:55 pm

12. Cảnh : Ly biệt
Vân : Vũ ca!
Vũ : Anh cần phải đi Vân à, từ buổi Diệp Cơ mạng chung, quá nhiều chuyện dồn dập xảy ra, anh khó mà ở lại Khai Phong
Vân : Vũ ca! Anh sợ lien lụy đến thân danh gia đình, sợ bá phụ khó xử việc nước, sợ cho Quân Thành, nhưng còn em...
Vũ : Vân muội...anh...
Vân : Vũ ca! (vọng cổ) Hơn lúc nào hết/ Vân rất hiểu lòng anh trong nỗi khổ trớ...trêu...này...dầu chốn Tống bang đang ấm áp một thâm tình, nhưng trái ngang bá phụ là một vương gia binh quyền ải Khai Phong, thì làm sao tránh được tiếng thị phi nhân thế, dù nghĩa tình phụ tử nhưng Kim bang là đất sống, anh sợ Quân Thành buồn kiếp số, nên lòng quyết dời chân, mà nào nghĩ đến hạnh phúc cho mình. Lẽ ra anh là người hạnh phúc nhất vì cả Kim Tống là lưỡng quốc thâm tình, nhưng lại chịu mất tất cả vì hai chữ tình thâm
Vũ : Vân muội! cám ơn em đã hiểu mà cảm thông, thì em nên ráo lệ mà nguôi tâm, em hãy nén tâm sự mà quay lưng, cho Vũ ca nhẹ bước, cho lòng trọn nghĩa nhân, cho cha mẹ, cho Quân Thành, anh biết nói sao hơn khi lúc này anh là kẻ có tội. Lời hẹn năm nào với Vân Vũ ca đành tâm xóa bỏ, nhưng hụt hẫng ngắn ngủi đó thời gian sẽ giúp cho em bình tĩnh. Hạnh phúc! Hạnh phúc của anh là nhìn những người thân yên ấm, ở chốn xa vời sương gió hãi hùng, lòng anh sẽ được thanh thản, mà vững tâm đi cho hết một vòng đời
Vân : Không, thời gian xa anh chỉ làm cho Vân thêm mỏi mòn đau khổ, hụt hẫng này ko gì bù đắp nổi đâu. Vân yêu anh, Vân mãi mãi yêu anh
Vũ : Vân muôi! Xin đừng! (hát bài Đoản Khúc Lam Giang) Tình mình đành phôi phai/ khi nghĩa ân tâm này trót mang. Tình xưa hãy nên chôn vùi, quên duyên đầu/ quên lời giao ước ơ...
Vân: Đành lòng nào chia phôi/ sao nỡ tâm đôi đường rẽ phân. Mỗi duyên chẳng phai nồng mãi ghi tình ai, nỡ tâm anh đành, phụ phàng nói câu biệt ly
Vũ : Bao/ hận lòng anh mang, chôn kín/ nơi mồ sâu. Xin chớ/ đau thương thêm sầu, mình còn chi đâu, xa bến năm xưa, thuyền mãi còn đi, trong gió buồn, mây xám trời, mưa phủ trùm tìm đâu lối về
Vân : Vân mãi yêu anh, trọn kiếp này, cùng anh cay đắng gian nan, đôi mình cùng chia, núi cao biển rộng/ em nguyện chẳng rời xa, Vũ ơi xin đừng/ nói lời từ ly mà đau xót tim em.
Vũ : (Hát bài Lý‎ năm căn) Lòng anh/ trao hết về Cơ, nguyện câu son sắt ko phai, chung thủy giữ câu phu thê, dù ai cách xa vạn dặm
Vân : Lời phân đau đớn lòng em, vì đâu/ anh/ nỡ đành/ tâm/ chua xót nào/ hơn/ ko nói thành câu
Vũ : (Hát bài Lý‎ Ba Tri) Thấp thoáng những ánh sao đêm/ Tinh tú chập chờn/ trời sương giăng phủ
Vân : Thuyền xa có nhớ bến chăng, hay mãi vô tình, quên lối về xưa
Vũ : Ta bước chân giang hồ bên sóng ghềnh.... trong... đêm... (bài Ly hận) Biệt ly chẳng mong trùng hoan/ lời xin trao/ chúc em duyên đẹp cùng người
Vân : Hết duyên hết tình/ mình lời chia phôi
Vũ : Đời ko chung lối
Vân : Trời sao nỡ trái ngang đời hoa
Vũ : Duyên thắm se Quân Thành
Vân : Đừng lời chua cay khi nỡ tâm phôi phai ngày xưa
Vũ : Trôi đi bao lời dòng sông vương câu hứa nhau
Vân : Tơ duyên ban đầu nào đành vùi chôn/ bởi ai phụ tôi
Vũ : Lòng anh đắng cay nghẹn đau, chuyện tình xưa, thôi vỡ tan như giọt sương.
(Vân quay lưng, Vũ bỏ đi)
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby van51284 » Thu Sep 09, 2010 9:56 pm

13.Cảnh cuối : Cảnh Vũ đi khắp nơi giang hồ
(hát)
Vũ : Trời cao đành gây sầu lòng người.Tình duyên tựa sương khói bến mơ
Cơ : Thoáng thoáng trong giấc mộng
Vân : Mãi mãi không bến bờ
Vũ : Tình vương vấn … ngàn…năm

Vân : Còn đâu ngày xưa lời hẹn thề
Cơ : Đành thôi người ra đi chốn xa
Vân : Mãi mãi cho mõi mòn
Cơ : Sóng gió gây bão bùng
Vũ : Đường lê bước … lẽ … loi..

Vũ : Nhìn mây xanh/ về nơi đâu - cánh chim tung trời. Mà … cô đơn tình yêu kia khuất xa vờn bay. Tuyết … sương rơi - cho hồn thêm - thêm ưu buồn. Tình… ngàn năm chẳng mong hòa đôi. Mãi vương vấn/ mơ tình xưa
(Nhạc)

Vân : Bờ xưa/ ngày đêm ngày chờ thuyền
Cơ : Ngàn năm tình trao ai chẳng phai
Vũ : Mãi mãi cho mõi mòn / Sóng gió gây bão bùng
Cơ & Vân :Thuyền xa mãi xa bờ … xưa.
(Nhạc …)
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby fanschuvulinh » Sat Dec 18, 2010 9:49 am

c van 51284 ơi! Sao c biết nhiều điệu nhạc của cải lương vậy c? Ngưỡng mộ c qua! :ym41:
Em cũng rất mê nhưng nghe chỉ thấy quen quen thui, chứ không làm sao phân biệt được hết! hihi! Dù mẹ em biết cũng nhiều lắm( trước kia mẹ từng theo đoàn hát mà).
Tuồng này hay lắm, nhưng kết cục Chú Linh có 1 mình à! bùn hiu!
fanschuvulinh
Member
 
Posts: 99
Joined: Fri Nov 19, 2010 8:16 am

Re: LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby Ghiền Vũ Linh » Thu Feb 10, 2011 8:37 am

Chị Ti giỏi quá đi .....
Tuồng này em coi mấy lần rồi cũng còn thích coi lại nữa nà

Em chỉ ko biết gọi tên từng điệu cải lương, nhưng em nghe hát 1 lần là em biết hát theo ...khổ nổi em hát rất tệ, mỗi khi hát cải lương cứ bị chê là hét cải lương :(
Ghiền Vũ Linh
Member
 
Posts: 66
Joined: Tue Apr 06, 2010 7:53 am

Re: LƯỠNG QUỐC THÂM TÌNH

Postby fanschuvulinh » Tue Mar 08, 2011 7:37 am

Ghiền Vũ Linh wrote:Chị Ti giỏi quá đi .....
Tuồng này em coi mấy lần rồi cũng còn thích coi lại nữa nà

Em chỉ ko biết gọi tên từng điệu cải lương, nhưng em nghe hát 1 lần là em biết hát theo ...khổ nổi em hát rất tệ, mỗi khi hát cải lương cứ bị chê là hét cải lương :(

Chị đừng hát , tội nghiệp người nghe :ym102: :ym102: :ym102:
em cũng vinh dự được thưởng thức rùi nè.hihi :ym21: :ym21: :ym21:
fanschuvulinh
Member
 
Posts: 99
Joined: Fri Nov 19, 2010 8:16 am

Next

Return to Lời Bài Hát/Kịch Bản

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 1 guest