Mộc Quế Anh dâng cây

Mộc Quế Anh dâng cây

Postby van51284 » Sat Aug 14, 2010 7:29 am

Mộc Quế Anh dâng cây
Vũ Linh : Dương Tôn Bảo
Ngọc Huyền : Mộc Quế Anh
Kim Tử Long : Dương Chiêu
Thoại Mỹ : Mộc Hoa
Cảnh 1 : Tại Mộc Cát Trại
MQA : Sơn bất cư vương thổ
Địa bất tá vương thần
Tụ nghĩa đường nhất cứ dung thân
Mộc Cát trại Quế Anh nữ tưỡng
MH : Thưa chủ trại, bọn lâu tốt tuần du tứ hướng/ Chận đón đường lữ khách lại qua/ kết nạp người võ dõng tài ba/ Để chờ thuở đồ vương định bá.
MQA : Coi chừng sai ý nghĩa trại của ta truyền hạ/ Ý ta không định bá đồ vương
Đầu mục : Tại sao chiếm Mộc Cát trại xưng vương/ Chủ trại từng gọi hùng cường nữ tướng
MQA : Đó là vì ta muốn kiến tạo riêng một hướng/ Tâm hồn ta bất phục nhân vương/ Đem tài năng gieo rắc tình thương/ Nên giúp đỡ sơn dân nghèo khổ. Ý nghĩa của ta là : Cướp của kẻ trọc phú cường hào, để phân phát cho sơn dân lam lũ. Vùng Mộc Cát trại là vùng tự chủ, ta làm ta hưởng tự do, ta cai canh điền tự tạo ấm no. Đây là quyết chống đối chuyên quyền bạo chúa.
(hát) : Nữ tướng Mộc Quế Anh ớ ơ…đủ sức tài đấu tranh ơ…anh thư như hào kiệt ơ ờ…chẳng khuất phục triều đình ờ…/ củng cố lực lượng mình ờ…/ quy tụk vùng sơn lâm ơ…/ giữ chặt cõi xưng hùng hơ hờ…/ chẳng làm điều ô danh ơ…
MH : Cô có sức vai mang cung sắt/ Em ko tài cũng quảy tên tre ơ…
Đầu mục : Kể từ nay chúng ta hãy dặt dè/ giữ chí hướng cũng như chủ trại ơ….
MQA : Đầu mục thông minh đáng mến, ngỗ ngang nhưng gìn liêm chính/ thế nhân mới phục tùng ta/ giữ gương tiền nhân soi dấu/ đấu tranh mọi sự vì dân/ giúp người là giúp bản thân/ chống bất công diệt bạo trừ gian
MH : Mấy lời trại chủ giáo khuyên ờ ơ… cố tâm ghi tạc lòng son
Đầu mục : Trại chủ giảng điền quy cảnh/ hỏi ra mới rõ ngọn ngành
MH : Bấy lâu chúng tôi vẫn lầm/ biết tôn chỉ chẳng dám sai ngoa/ chúng tôi biết qua rất mừng/ hân hoan đón vui ngày mai
Đầu mục: Được lòng dân/ nhờ chống bất công/ của chuyên chế uy quyền ơ…
Chợt có một bầy chim nhạn bay tới
MQA : Ô kìa, bạch nhạn đâu dường thể lạc bầy, hãy ẩn lại để ta dương cung bắn nhạn
(hát) Buông tên trúng rồi chẳng sai/ lâu la đâu kíp đuổi theo kịp thời/ hãy đón đường chờ chít cánh rơi ớ ơ…
Đầu mục : Chúng tôi vâng lời rượt bắt chim ờ bay ớ ơ…
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: Mộc Quế Anh dâng cây

Postby van51284 » Sat Aug 14, 2010 7:30 am

Cảnh 2 : Mạnh Lương trên đường tìm mộc giáng hương.
ML: (hát) Quá gian nan khổ nguy lầm than/ hết qua sông rồi lại tới đèo/ trước mắt ta là rừng hoang thanh vắng/ phần mỏi cẳng, chẳng có nơi ngơi nghỉ, vò lá cây lá nào cũng chẳng thơm, cây trầm/ cây gì/ mộc giáng hương/ mày ở đâu
Xem muôn cây cây nào cũng cây, mộc giáng hương hình nó thế nào, ta làm sao tìm sao ra nó ớ ơ/ giờ có/ ai đến mà hỏi/ tìm bóng cây để mà giữ thây/ đi hoài hại đùi/ hehe/ ăn cho no/ rồi mới lo.
Haaa, đói ăn, khát uống, mệt nghỉ, khỏe đi. Í thôi rồi, chết chết thôi rồi, trời ơi…Mạnh Lương tôi kết cuộc đoạn đời, bụng lại đói mà lương khô lại hết, trời ơi..hu..hu.. Ơ kìa, bạch nhạn là đà, để tao lượm đá liệng thử coi mày chạy đâu cho thoát hehe.. có lẽ trời giúp ta đỡ dạ, ở đời, kẻ trung thành với nước, trời giúp ta ấm no.
(Bạch Nhạn do MQA bắn trúng rơi xuống chỗ ML, ML lượm lấy nướng ăn)
(hát) Nhạn ơi nhạn hỡi/ giúp ta đỡ lòng/ lập công với nước/ cho trọn nghĩa thầy/ hễ vật giữ nhân/ đúng thật là đây/ mày phải rõ hay/ tao đây sống được/ còn làm nên việc/ mày chết giúp tao/ sau được ấm no.
Haaa, ngon quá, đã quá.(hát) Ngạn ngữ có câu chim trời cá nước á a….ta hữu phước hữu phần à..bắt được chim ờ bay ớ ơ…/ trước phải no say và trả nợ cái dạ dày à…sau mạnh cẳng thẳng giò tìm ra báu ờ ơ vật ớ ơ…..
Haya, đói thì nằm co mà ăn no thì tức ruột, nghĩ mà phiền phức, tại cái ông ngũ lang hòa thượng muốn trợ dân giúp nước, phải cần mộc giáng hương, hại ML tui đi suốt mấy dặm trường, tìm mộc cát trại đi hoài vô ích, thôi, nằm nghỉ cho khỏe rồi đi.
Đầu mục đi tới : Ô kìa, lông chim nhạn còn đầy một đống, chắc bị con chim mỏ ác nó ăn rồi. Ơ kìa, người sao mặt mũi lạ kì, nằm ngủ ngáy kho kho ôm bầu rượu. A, nó đây rồi, đống lửa còn đó, đầu cánh còn đây, quả thật thằng này ăn tươi bạch nhạn.
(hát) Này này này, tỉnh hồn/ tỉnh vía ông kia/ mau thức dậy hãy lo bắt đền/ nhạn tui/ ông muốn ăn tươi/ đừng làm bộ ngất ngây nằm liều/ ông đừng làm bộ giả vờ/ nếu cần dã rượu cho ông/ tui lấy nước lã tạt vô mặt liền/ cho ông tỉnh rồi tui sẽ hỏi
ML : Hỏi gì mà điếc óc điếc tai à/ thằng nào dám bảo ta say/ nói hổng phải ta cho bay đầu
ĐM : À này ông đã tỉnh rồi/ nghe này cho rõ lời tôi/ ông bắt con nhạn của tôi ăn rồi/ bây giờ phải bắt đền ông đó
ML : Cái thằng này ăn nói dọc ngang à/ nhạn rừng tao bắt tao ăn
ĐM : Nhạn rừng sao được cô tôi bắn mà
MH : Chuyện gì cãi vả rầy rà/ Ơ cái ông này sao lại rầy la vậy
ML : A có con vợ chú ra đây rồi
MH : A, hông phải tui còn con gái
ĐM : Ổng nói lầm đã lỡ cho lầm luôn/ Ông nói rằng cô ấy là vợ ai
ML : Tao nhất định là vợ của mày.
MH : Ê ê, ông ăn nói vo duyên vậy, khi ông lại bắt người ta gả cho người này à
ML : Cũng còn tệ hơn cái vô duyên nữa là, bạch nhạn kia taoi liệng trúng rớt đây, sao tụi bay lại xúm nhau đòi hỏi
MH : A, thì ra ông bắt được bạch nhạn, đúng rồi để tui lại báo cho cô tui biết.
MQA : Gã nào muốn tuyệt đời dám ngỗ ngang chống đối
ML : Chà chà, đông dữ hen, 2 gái 1 trai, gái sắc trai tài
MQA : Thôi đi, chớ ăn nói hồ đồ quen ngông cuồng thô lỗ. Nghe ta hỏi, thấy đó xuyên sắc phục triều đình, đến dò dẫm trại ta có phải
ML : Cô là ai nói đi rồi ta nói lại, trại cô là gì mà phải dọ dẫm làm chi
MQA : Như ta, mộc cát trại xưng hùng tự chủ, nhóm lâu la trong đảnh tung hoành/ cha thiện vương mộc thị sản sanh, ta nữ tướng Mộc Quế Anh tự tánh. Ê, còn nhà ngươi, quan tước nước nào, đến đây mà chịu chết
ML : Hehe, tưởng oai thế lực nào còn nể, không ngờ bọn cường san thảo khấu khoe khoang, ta Ngã Mạnh Lương tùy tướng tống bang, quyết quét sạch sài lang thảo khấu
MQA : Cha chả, hớ, tướng nhà Tống à, khó hẹn ngày về, khéo ngạn mạn lờn oai gái cột
(hát) Mối thù/ tổ tiên/ nằm gai mật nếm/ tụ nghĩa xưng hùng/ chờ khi báo oán ớ ơ…
ML : Oán thù triền miên/ có ích gì tuổi trẻ ớ ơ/nên xét lẽ ôn hòa/ oan gia nên giải ớ ơ..
MQA : Thôi đí, đừng làm thầy dạy đời ta/ mau mau hãy nạp mình/ đến đây dọ dẫm tình hình/ đó là đem nạp mình thôi/ thù hận khó xóa bôi/ nhà ngươi đã tuyệt đời/ đừng có thở than. Lâu la, truyền hạ sát
(ML đánh nhau và thua bị bắt sống)
ML : Hahaaaa
MQA : Tại sao lại cười?
ML : Ha, con cháu giết ông cha
MH : Muốn chết à?
MQA : Mộc Hoa, dừng lại em. ML lão tặc, tai sao ngươi lại cười rồi lại nói là con cháu giết ông cha hả? Chẳng lẽ ta đã giết thân bằng cố hữu của cha ta sao?
ML : Ta cười là con nít mà giết ông già, vậy cũng gọi là nữ hùng mộc cát trại, muốn rạng rỡ tài danh con gái, đấu với trai ước chừng 19 đôi mươi, đấu song song thắng được mới tài, đằng này chủ trại trẻ mà thắng ông già. Hớ, ai cho là giỏi
(hát) Đời người sau chê bai, nữ hùng là nàng đây đem ông già/ ra mà dương oai thế gian hà ha/ hỏi rằng nữ hùng Quế Anh gì đâu/ quá dã man vô cùng hà ha
MQA : Giờ thì sao định mau/ không thôi thì mạng vong còn định ước giao điều chi nói mau cho rành/ sẵn sàng ờ ơ ta nghe / ta sẽ cho về
ML : Có/ người tuổi chừng ước bằng Quế Anh nữ tài / ta trở về về tống trào đưa lên à a/ mà đấu tranh đua tài hờ hơ
MQA : Ta lòng nhân tha bổng chú Lương mà trở về mau mau/ chờ lên san đấu ơ…tranh
MH : Thưa chủ trại, không nên thả chú Lương, chú ra về rồi trốn biết đâu mà đo lường
ĐM : Nếu phải lươn thì bắt đàng đầu chứ ai lại nắm đuôi lươn
MH : Đúng, lươn mà nắm đuôi nó sẽ lùi mất
ML : Ê ê, cái đồ lẻo mép, coi chừng tao đánh phù mỏ à, tao tên là Mạnh Lương chứ bộ con lươn sao
MQA : Chú Lương à, dò sông dò biển dễ dò, có mấy ai lấy thước mà đo lòng người đâu chú, chú có gì để làm tin không?
ML : haha, danh dự anh hùng trong lời hứa
MH : không không, cô ơi, không thể nào tin quan nhà Tống. À, chú là quan tước triều đình thì bảo chú thế ngạch quan lại đây đi, chừng nào có trai nhà Tống đến tranh tài thì ngạch quan mình quờn lại
ML : A, cái con nhỏ này rất lạ à, bày cái chuyện bậy bạ ko à, ngạch quan là của vua ban, mất ngạch quan cái đầu chú Lương cũng rụng mất à
MQA : Á a, tìm ra sự thật, giá trị của ngạch quan, chú Lương này, giao ngạch quan làm giao ước đàng hoàng, kỳ tam nhật chớ nên chậm trễ.
ML : Ê, hổng có được, hổng được, ta đã bảo
MH : Bảo sao?
ML : (hát) không nên nghe những lời con nhỏ đó
MH : Nghe thì tốt
ML : Tốt cái chi đây là vật qu‎ý
MH : Mới cầu giao
ML : Giao thì ta về nói làm sao/ không êm xuôi đầu đứt thì sao/ giữ một lời đã hứa/ chớ nên a à a…cầm đồ (MH lén tháo ngạch lương)
MQA : Đây ước giao nghiêm là phải giữ
ML : trọng lời hứa
MQA : Đúng 3 ngày phải đến
ML : Đúng nào sai/ tôi ra đi về đến ngày nay/ chắc chắn hơn sẽ đến ngày mai
MQA : thôi giã từ xin chúc chú Lương thành tâm mà về.
ML : Dạ, xin kiếu từ, tui xin lui gót
MQA : Mời chú
ML : (ML sờ lên đầu ko thấy ngạch quan) hả, trời trời, vậy là chết tui rồi, trời ơi.
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: Mộc Quế Anh dâng cây

Postby van51284 » Sat Aug 14, 2010 7:31 am

Cảnh 3 : Tại công đường của Dương Chiêu
DC : Nhìn xem binh tướng ớ ơ/ xót lòng ta/ kiếm đao phủ vây/ cảnh tang thương phủ phàng à a/ dân thảm sầu/ chờ trông ngũ nhân huynh thương tình à a/ thay quyền soái phá vây/ Mạnh à Lương đã bao ngày sao chưa thấy á a/ nỗi lo dạ ko an.
Lính : Dạ bẩm nguyên soái, ML đã về đến xin vào phục lệnh soái gia
DC : May dữ đa, soái cho vào kiến diện
Lính : Mạnh Lương, nguyên soái ngự án tiền, ML vào phục lệnh
(ML bước vào)
ML : Dạ, tùy tướng ML ứng hầu nguyên soái
DC : ML đã về à, sao/ anh ta có dạy bảo điều chi chăng
ML : Dạ có, Ngũ Lang có dạy rằng, tìm Mộc giáng hương mới mong phá trận/ tiểu tướng liền phụng lệnh/ mộc cát trại đến nơi/ tưởng là tiểu tướng tuyệt đời/ vì chủ trại Quế Anh đến bắt
DC : Chủ trại Quế Anh à? Rồi làm sao ngươi về đây được?
ML : dạ bẩm nguyên soái, trong cơn thắt ngặt, ngộ biến tùng quyền, giao chúng ngạch quan, phản hồi thọ tội
DC : A, cha chả cho Ml, hay cho ML chẳng tròn chữ tín, vì nước quên mình qu‎ý tử tham sanh, trướng môn ô nhục
(Ca hồ quảng điệu hổ oai) : Sống chi ương hèn làm ô danh/ thác nên gương hùng đừng tham sanh/ thanh danh/ tống trào/ là tướng binh hùng hào. Phải răn tội tình là nghiêm minh/ chớ nên van cầu/ đồ súc sinh/ võ đao/ vâng lời/ đem ML đầu đài
ML : Dạ khoan, cuối xin rộng lòng thứ tha, ML lầm lỗi xin hãy dung tình/ mong lượng biển trời mở dạ bao dung ớ ơ
DC : Soái quá nóng lòng/ thôi hãy khoan võ à đao.
Mạnh Lương, soái nghiêm minh theo quân luật, ML phải rơi đầu, nhưng vì nghĩ tình soái dung tha tử tội
ML : Đa tạ ơn nguyên soái hải hà, lượng biển trời thứ tha tiểu tướng
DC : ML, soái tha tội rơi đầu, soái kỳ hạn trong tam nhật, phải tương nghạch quan chuộc tội
ML : Dạ bẩm nguyên soái, nữ tướng này rất lạ, chê nhà Tống tướng già, thần cam đoan tướng trẻ tài ba, nó lại nói có tướng trẻ tài ba đến nơi nó trả ngạch. Xin nguyên soái cho tiểu tướng mượn 1 viên tướng trẻ, để đến lấy ngạch quan
DC : Sao? Nó đòi 1 viên tướng trẻ à?
ML : Dạ
DC : hứ, nhưng nào có ai tướng trẻ ưu châu quan, đến mộc cát trại diệt trừ nữ tặc
Dương Tôn Bảo chạy vào : có có, dạ có con (hát) nguyện ra sức đua tài long tranh hổ đấu á a/ noi gương chí kiêu hùng diệu võ dương oai ớ ơ…Dương Tôn Bảo con thề làm rạng rỡ chí trai/ xin tạm biệt đến cường san mộc cát trại ơ…
DC : Vả chăng, con còn nhỏ dại nên chưa đủ trí khôn/ đừng đừng diệu võ dương oai/ coi chừng tong đường mang nhục ớ ơ…
DTB : Con là dòng dõi dương gia/ đâu đến nỗi ương hèn mà cha phải lo
ML : Xin nguyên soái rộng lòng dung, Lương xin bảo trọng nơi chiến trường để lấy ngạch quan
DC : Đủ sức ko con binh thơ đã ghi rành/ nhất kỵ nữ nhân con nhớ rõ không nào
DTB : Lên non mới biết được trời cao/ không ra quân đâu tất xuất anh hào/ có đấu tranh mới rõ thấp cao/ con quyết làm sao tiết tháo phải giữ tròn
ML : Xin nguyên soái vững tâm đừng lo ngại a à.. tiểu bổn quan cùng công tử nhất nhất sẽ kỹ càng
DC : được, cha chấp nhận lời thỉnh cầu. Mạnh Lương, mau kịp thời tiền đạo xuất binh
DTB : khâm tuân/ lời vàng chỉ dạy/ con mạnh tiến bước ra chốn sa trường/ diệt bọn khấu tặc phường/ cho biết Dương gia á a….
ML : Bái tạ soái đường, xuất trận đương thương
DC : Truyền bãi soái đường.
DTB : Tiền đạo chú Lương dẫn lối/ bao quân tướng trận quan phòng/ trung quân tiến trận giao công/ phần cháu tranh đương đối trận. Truyền tấn bộ…
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: Mộc Quế Anh dâng cây

Postby van51284 » Sat Aug 14, 2010 7:32 am

Cảnh 4 : Dương Tôn Bảo và Mạnh Lương dẫn quân đi tấn công Mộc Cát trại.
MQA : Kìa cờ phất phới dưới triền đang tấn tới/ truyền lâu la hang ngũ bày khai
DTB : Mộc Quế Anh, Mộc Quế Anh nữ tướng là ai a…/phân danh tánh/ giao tranh đối a á trận a….
MQA : Ô kìa, quan diện mạo mi thanh mục tú/ kháng hình dung tướng mạo oai phong
DTB : Làm gì nhìn xửng ta vây?
MQA : Nè, hà đại can binh mã đảm đương, khá trần thiếp tánh danh ngưu đắc kiếp
DTB : Nghe đây, ngã oai thế Tống trào công tử á a…/ diệt gian hung tảo tận sài lang a…/ hiện phụ thân nguyên soái gia bang…/Dương Tôn Bảo dương gia tánh tự a....
MQA : A, thì ra đây là Dương công tử à
DTB : Đừng mỉa mai, nàng là ai khá nói
MQA : Hư, nói thì nói chứ ai có sợ ai, nè, đó có phải anh tài, lắng tai nghe cho rõ, mà phải gò cương ngựa cho vững à, nghe xưng danh rồi lạc mã quờn cương, coi chừng té xẹp cái lỗ mũi đó
DTB : Trời đất ơi, cái tên gì mà nghe ghê quá vậy?
ML : Ê, nó tên chàng nhái đó, ghê lắm
MQA : Chú Lương, đừng có nói xấu nha, coi chừng tôi ko trả ngạch quan à
ML : Ấy ấy nói chơi mà, hơi nào giận
DTB : Ủa, quen với chú hay sao vậy
MQA : Ừa, quen đó vì em cũng là cháu của chú đó mà
DTB : A thôi đi, ta ko hỏi nàng câu đó, ta muốn biết nàng tên họ là gì kìa
MQA : Vậy à, vậy thì nghe nè, Mộc Cát trại độc hùng, Mộc Quế Anh là thiếp đó
DTB : À à, té ra nàng là MQA à, tưởng đâu 3 đầu 6 tay, miệng có nanh có vuốt, nào ngờ đâu cũng là con gái như ngàn người con gái trên thế gian. Này, tại sao đó quá dọc ngang, lại dám đoạt ngạch quan chớ hả?
MQA : Chàng hỏi thì thiếp trả lại, có gì đâu mà lạ. Mộc Hoa em, trả ngạch quan lại cho chú Lương đi
MH : Dạ, đây nè chú Lương, chú Lương lại xem đi, vẫn còn tận tường đó nha
ML : Ừa phải, vậy là biết điều đó, mọi việc đã xong rồi, xin kiếu từ lui gót
MQA : Khoan, khoan đã, chờ cháu hỏi Dương công tử đã, chàng trả lời xong rồi cháu mới cho về. Ơ kìa, bớ này Dương công tử ơiiii
DTB : Cái gi?
MQA : Nghe thiếp hỏi nè, đắc kỳ nhi ngộ thục nữ anh hùng, đã chọn trước kinh cội tùng mấy nhánh?
DTB : Hây a
MQA : Có vợ chưa vậy hả?
DTB : Hư, nương theo tựa thánh, giỏi học nhà hiền, lịnh đường dị định nhân duyên, sao có chỗ sanh chồi quế chứ
MH : Í, chưa vợ chưa vợ cô ơi
MQA : Mộc Hoa ơi, công tử chưa có vợ, may mắn quá, may mắn quá
DTB : May mắn? may mắn nghĩa là sao?
MQA : Làm gì trợn mắt nhìn người ta dữ vậy? may mắn có nghĩa là vầy nè, nói gần nói xa, chẳng qua nói thiệt nha, có phải duyên lá thắm se đẹp chỉ hồng, khi trở về nên cậy mai dong, đây cùng đó chữ đồng kết chặt à
DTB : Hớ, phận nhi nữ sao lả lơi ong bướm, nên khóa buồng xuân chọn khách đồng song, bày ra việc vợ chồng, tai nghe lòng mắc cỡ à
MQA : Thôi mà công tử, mà thôi thịnh nộ, khuyên công tử dị định lương duyên, trai anh hùng sánh với gái thuyền quyên, thành thử ơ.. sự giao hôn dĩ hiến đó
DTB : Thôi đi, Dương hổ trướng anh hùng cầu tiến, nơi yên trần bảo trợ dân nghi, đừng hòng mong phối kết cuồng nhi, chiến trận quyết tranh long đối hổ
MQA : Thôi mà công tử, giận dữ mà làm gì hả công tử của em
(hát) Chàng nóng tâm/ mà hại/ thanh danh/ chẳng/ nghĩ chi người đẹp hùng anh/ vẫn nghe những gì thỏ thẻ chim oanh ờ ơ/ oanh với yến kết đẹp màu xanh ơ/ mà vẫn đẹp duyên lành ơ…
DTB : Đừng bày trò đùa cợt bướm ong, Dương soái tướng ta là con nhà tông, chẳng phải phường ăn rông ở rĩu/ mà mi nay đón đường trêu cợt ớ ơ...
MQA : Chú Lương nói dùm lòng thành thật của tôi/ thật lòng yêu
ML : Yêu qu‎ý gì thì tuổi trẻ cứ yêu/ chớ già mà làm chi
DTB : Thôi đi, con gái gì quá lợm lì, chẳng biết sĩ hổ lớp gái á a...
MQA : thôi đừng nói ngang nhiều lời cho biết tài nữ ờ nhi
(Hai bên đánh nhau, Tôn Bảo rơi thương bị bắt sống, Mạnh Lương chạy thoát vô bụi cây)
ML : Hây ya, rất nên nguy khốn, thành bại nan lường, âu là trở lại soái đường đem binh tiếp viện trước
MH : Chú Lương chạy đâu cho khỏi, chà, thật là giỏi cẳng chạy như giông há
ML : iiiiii, cái con nhỏ chưa chồng, nói giọng đó ta cho ở góa đó, chú như vầy mà chạy à, chú đi hóng mát đó chớ
MH : Hay quá, mặt trận đang giao chiến mà chú bỏ đi tìm chỗ kín hóng mát à
MH : Thì...trận gì đâu, đó là trận tình đó, trận này là trận tình thương, chú ở đó mắc cỡ, khó mà vương vấn
MQA : chú Lương, chú nói đúng đó
ML : Ủa, cháu dâu tương lai, vậy mà con nhỏ này nói chú Lương bỏ chạy đó
MQA : Mộc Hoa em, đừng nói xấu chú Lương, cô ko tha lỗi đó nhá
MH : Cô à
MQA : Ra xin lỗi chú Lương đi
MH : Nhưng mà...
MQA : Thôi mà, chiều cô chút đi
MH : Dạ, cháu xin lỗi chú Lương đó
ML : heheee chẳng có chi, chẳng có chi
MQA : Chú Lương, nơi mặt trận chú Lương đã thấy, cuộc lương duyên chúng cháu đẹp đôi, chú Lương đã hiểu cháu... (hát) Lòng nhớ mong/ khi ngoài trận tuyến với ai/ thâm tâm muốn kết liền một mối tơ duyên ờ ơ/ xin chú thương/ se dùm tôi chỉ hồng/ quân tử cùng duyên má đào/ cháu mãi ghi lòng ý cha đã căn dặn/ họ Dương nhân cách/ mấy ai vượt qua.
MQA : Chú Lương, bây giờ chú gặp Dương công tử, cháu cậy chú làm mai, đẹp phận mối duyên hài, nghinh hôn giá thú, cháu sẽ khất tùng nghi hạ, giải tỏa U Châu quan, phá trận thiên môn, trừ Bắc phiên Tiêu hậu
ML : hahaaaa, tưởng việc chi khó, việc đó dễ như chơi, ML làm mai chuyên nghiệp ba đời, hế đã hứa là vừa đôi thành việc. (Hát) chuyện dễ như ơ...chơi/ cháu khỏi lo việc đó/ cháu mau dẫn ngõ ớ ơ/ chú hứa làm mai cho đẹp duyên hài
MQA : Dạ cháu xin vâng lời kính mời ông mai ớ ơ/ nhưng cháu đây ko dám lại/ công tử hiện vẫn tự do/ ở tại nơi sảnh đường/ có người chăm nom
DTB : Cháu mau đi liền kẻo người buồn hiu.
MQA : Dạ, cháu xin mời chú.
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: Mộc Quế Anh dâng cây

Postby van51284 » Sun Sep 05, 2010 1:56 am

Cảnh 5 : Tại Mộc Cát trại nơi Tôn Bảo bị giam lỏng
DTB : (hát điệu Chiêu Quân thượng khúc) Đời cam ờ ớ ơ...vùi/ kiếp anh hùng lụy thân ờ thôi/ thân đành vùi chôn/ thời ơ ờ...ơ ờ....thế/ thân cam ớ ờ chơi vơi/ tan nát cuộc ơ đời/ thất cơ/ lắm điều hổ hang/ thân phải/ cam cầm giam/ ko thể mong quay về/ Ôi thảm thân biết bao/ dân nước cảnh cùng nguy/ ở đây/ thêm phiền/ nhục nhã đời trai. Tai nghe/ tiếng dế thở than/ dùm cho ta/ thân đành lụy lưu/ thương thảm thương mẹ hiền rõ nỗi con thơ/ cha ơi/ chớ giận hờn con/ sao tôi không chết đi cho rồi/ chớ sống chi/ tủi phận làm trai/ vương lụy yêu/ nhuốc nhơ hổ thẹn/ lệ tuôn trào bờ mi/ xót xa/ trời cao có thấu/ hết lời thở than/ nhớ ngày nào/ cha/ khuyên/ con đau buốt cả tâm hồn/ trời/ trời ơi sao nhiều/ trái ngang lụy phiền/ người đời luôn rẻ khinh/ đời tôi sao khổ đau/ ngày/ nay/ đành chôn vùi cuộc đời/ còn ơ...đâu....
ML : (hát điệu Chiêu quân hạ khúc) Việc gì khó thở than/ tâm sầu phải chứa chan/ chú đã bảo yên tâm vững chí/ giờ buồn than ích gì
DTB : Biết sao tôi buồn hôn
ML : Hông
DTB : Tôi thở than cho đời ông già nhát gan/ khóc bi than/ cái hèn tâm đoan/ lúc giao chiến nỡ bỏ chạy trốn/ ko trốn luôn/ sao về chi/ ôi thôi/ quá hèn/ còn mặt mũi nào/ vào đây chi thôi về đi
ML : Lương chạy làm kế mưu/ chớ trách Lương làm...chi....
DTB : Hứ, kẻ đầu rùa gan thỏ mà lại có mưu lược gì chớ
ML : Xem đây, xem đây, lâu la
Lâu la : Dạ
ML : Đem rượu thịt bĩ bàng, ta đây tương công tử đó nha
Lâu la : Dạ
DTB : Như vầy nghĩa là sao chú Lương?
ML : Là nghĩa là vậy chứ sao, ăn uống cho no rồi hồi sau phân giải
DTB : Nè, chú không phân giải cho rành, tôi ko them ăn ko thèm uống
ML : Dễ quá mà, thấy cái biết liền à, lúc tôi bỏ chạy là chạy về báo với nguyên soái mọi bề, truyền đem quân tiếp viện, đánh lấy trại này rồi, bây giờ mình làm chủ
DTB : Thật vậy à? Chú Lương, chú nói thật à
ML : Ờ
DTB : Hèn chi, thấy chú thật là oai, gọi một tiếng là chúng dạ rân lên vậy đó
ML : muốn gọi nữa hông, tui gọi tụi nó dạ nghe chơi, được làm thì làm 1 lúc, kẻo lát nữa nó hết linh. Thôi, ăn uống đi, của mình đó
DTB : Vâng, ăn đi chú, cháu đói lắm, ăn đi chú, ngon qua
ML : Ăn nữa đi, nữa đi
DTB : Nấu ăn thật là vừa miệng, khéo quá chú ha
ML : Ờ, cái tụi này coi vậy mà nó khéo lắm, tằm tơ may vá, bánh mứt chả nem, nữ công gia chánh, hơn nữa là cỡi ngựa phóng lao
DTB : Tụi nào?
ML : Thì cái tụi Mộc Quế Anh chủ trại đây đó
DTB : Chú Lương, chú gạt tôi à?
(hát) Nghĩ lòng phiền chú làm trớ trêu/ kẻ thù hằn tin lầm muốn ăn/ suy càng giận chú Lương vô cùng/ móc họng ra ko cần lẽ sống/ nó vào đây tôi giết nó liền/ chú đi đi đừng ở làm phiền
ML : Lúc cùng đường hãy cần nghĩ suy/ chẳng thù gì đừng hận oán chi/ có yêu đương giải nỗi oan cừu/ nếu chống ngăn đâu gì lợi ích/ cậu trí mưu ta sẽ trở về/ cậu trí mưu ta sẽ trở về.... Tôi thấy nếu cháu ưng thuận thì có 3 điều lợi, bằng ko sẽ có 3 điều hại
DTB : chú Lương, 3 điều lợi 3 điều hại thế nào?
ML : Đây nè, nếu ưng thuận thì có 3 điều lợi, cái lợi thứ nhất là có vợ, lợi thứ 2 được còn sống để trả hiếu, thứ 3 là đem tài trai giúp nước giúp dân. Nếu mà không ưng thì cái hại thứ nhất là chết yểu, cái hại thứ hai là ko còn sống để mà trả hiếu, hại thứ 3 là ko được trả ơn nước, nợ dân. Đó, suy nghĩ đi
DTB : Nghe qua lạc lẽo, sau nghĩ lại mặn nồng, đây lời hứa vợ chồng, rồi trở về quê quán, nước chảy qua cầu, đúng, phải, hay lắm, chú Lương ơi, cháu chịu theo lời hứa của chú đó
ML : Ây, hứa đây chứ hứa đó ko được à, phải cần cả 2 gặp mặt rồi hẹn hứa gì đó thì hẹn, rồi mới được về
DTB : Chú hứa hẹn dùm cháu đi, cháu nói chuyện với con gái, cháu mắc cỡ thấy mồ hà
ML : Ờ, ban đầu thì hay mắc cỡ, rồi sau thì tối ở sáng cũng ko chịu về, ngồi tử tế đi. Mộc Hoa!
MH : Dạ!
ML : Mời chủ trại đến đây
MH : Dạ
MQA đến : Chú Lương! Chú Lương!
ML : Ơi
MQA : Xong rồi hả chú
ML : Ừ, xong rồi, công tử đang trông đó
MQA : Vậy hả
ML : ừ, đi vào nói chuyện đi
MQA : Chú Lương à, nhưng màc cháu...cháu biết nói gì đây
ML : Ơ, thì cứ nói chuyện tình thương, tình yêu, đừng có nói chuyện hoang đường vô nghĩa. Thôi vô đi, đang trông đó
MQA bước vào : Dạ kính chào....
DTB : Ai đó?
MQA : Dạ ...em...
DTB : Em...em là ai?
MQA : Dạ...em...em...là...Mộc...Quế...Anh
DTB : Vào đây để làm gì?
MQA : Dạ để gặp...
DTB : Gặp ai?
MQA : Dạ...gặp...
DTB quát : Ta hỏi gặp ai?
MQA : Da....chú Lương....
ML : Trời trời ơiii, gặp tui chi
MQA : Chú Lương ơi, con sợ quá à
ML : Thôi, tui biết rồi, có mặt tui mắc cỡ phải hông, mà tui đứng đây cũng thấy dư, thôi tui đi, để 2 người hàn huyên tâm sự
MQA : Dạ....
DTB : Ai nữa đây?
MQA : Dạ...em...
DTB : Vào đây làm chi nữa đây?
MQA : Dạ em vào đây là muốn gặp...công tử. Dạ thưa công tử, em vội biết công tử đây là con nhà gia giáo huấn nghiêm, em xin được 1 tiếng ước nguyền mai hậu
DTB : Nhưng nếu bất cáo phụ mẫu phòng sau mang lỗi, bởi thương thầm trộm lện mẹ cha, nàng phải cho ta về mọi sự tỏ qua, sau lục lễ cầu hôn chẳng muộn
MQA : Dạ thưa chàng, một lời trao nên nợ, một lời hứa nên nghĩa vợ chồng, (hát) phận má hồng tùng nhất di chung, câu nguyện ước trăm năm vàng đá/ đây á a/ đó đành/ kết thành bạn loan á a... nguyện trăm năm/ gắn chặt bền keo sơn/ phải duyên sắc cầm/ đôi ta đã thề nguyền/ giữ tâm đồng/ xin ai đừng phụ vong ớ ơ.../ duyên chỉ thắm tơ hồng/ se thắt mối rồi, mối quan tương đạo vợ chồng/ đó là tình thương ớ ơ...
DTB : Vài lời trao nên nợ vợ chồng, nghĩa nặng tình sâu/ ví dầu mưa nắng ko mòn/ trong những tấm lòng son ơ...
MQA : Công tử
DTB : Quế Anh
ML : Được rồi, kể ra thành công, chú chúc mừng 2 cháu sắc cầm hòa hiệp
DTB : Chú Lương ơi, nay đã se thắt tình thương, cháu nói thật à, cháu ở lại đây luôn, ko về U Châu ải nữa
DTB : Ế ế...cháu nói sao nói lại à, đừng có hại chú Lương rơi đầu à
MQA : Chú Lương ơi, chàng thử chú đó thôi, cháu đây cũng biết trọng gia phong lễ giáo, chú Lương nè, chú cứ ra thắng mã trước, cháu sẽ tiễn đưa công tử trở về
ML : hahaaa...ờ, đứa cháu dâu nói chuyện hết chê à, thằng ruột nói nghe 1 câu lên ruột à, nè, mau mau 1 chút, trời đã xế dài, thôi chú ra ngoài chờ trông nóng dạ nghe
DTB : Dạ
MQA : Công tử
DTB : Quế Anh! (ngâm) Tình vừa đượm nghĩa vừa nồng thắm/ Gió yêu đương thổi tạt đậm lòng thương
MQA : Chàng ra về thiếp như nhạn trong sương/ Xin kính gửi trình tường phụ mẫu
(hát) Lòng buồn hồn mơ ảo, thiếp trông người niềm đau/ sự thương nhớ tình nhân/ xin chớ phụ tình nồng. Ôi trông nhau/ càng thêm khổ đau/ mong tin sau đời ta kết giao/ đừng lãng quên/ câu thề trúc mai/ mà gây cảnh đắng cay...ớ ơ....mặn nồng...
DTB : (vọng cổ) Chỉ hồng vừa thắm đượm sao tình thương gờn gợn não tâm....hồn....Quế Anh nàng ơi tim anh rạo rực bồn chồn/ ước mong gì đôi lứa sớm thành thân, nhưng hiềm vì câu lẽ giáo gia phong, khó qua được mấy bức tường ngăn, phụ mẫu định hôn việc sắc cầm/ Anh về trong sự rủi may/ anh chẳng tài nào vượt qua lễ giáo ớ ơ...
MQA : Đừng bận lòng hãy chân tình/ ta có nhau trong cuộc đời/ lời tường trình đến nghiêm đường/ cho đôi ta sớm dày duyên
DTB : Phải, sự thật phải tường trình lên phụ mẫu tại lỗi câu tự do phối kết duyên tình/ nhưng em hãy yên dạ nén lòng/ ví dầu cuộc đời ta điên đảo/ có thật tình thương cố gắng để vượt qua/ yêu đương bể cả hải hà, không hình ko ảnh thiết tha mặn nồng/ Đời người có vợ có chồng, có duyên mai trúc nối dòng mai sau ơ...
MQA : Buồn lòng nhưng phải tiễn đưa chàng đừng bỏ qua lời trao/ nên gìn trong khí tiết/ chí quyết/ vấn vương lời vàng ấy lòng thành
DTB : Giờ thì ko nói nói nên lời/ thề chứng tri trời cao chẳng hề quên/ ta cùng chung cuộc sống gắn bó/ để hi sinh tình ta trọn đời
MQA : Em tin anh đấng trang mày xanh/ em còn bản năng lòng thành
DTB : Ta cùng chung mơ ước sau kết đẹp duyên đẹp nồng....thành....đôi....
MQA : (vọng cổ) Hỡi ơi nhạn lìa bạn nhạn sầu biển bắc én phân ly én sẽ thắt...non....đoài....phút chia tay đau đớn thấu cao dài/ buổi tao phùng nào có định thiếp của ngày mai/ tạo hóa cùng lá lay xuôi cho cảnh tình cay đắng/ cuộc đời dầu những đổi thay/ núi mòn sông cạn tim ta chẳng mòn/ ngậm ngùi chứng có nước non, nghẹn ngào giọt lệ tình son giữ gìn
DTB : (hát) Đừng bận lòng Quế Anh ơi, dẫu cách ngăn vẫn vẹn tình, dù đời còn lắm phong ba/ ta yêu nhau lòng son sắc
MQA : Ngày gặp lại với phu quân, em vẫn mong chàng trở về
DTB : Tình mặn nồng đã trao ai/ dẫu xót xa ko hề phai
MQA : Nhưng cũng phải phân ly đôi ngã/ không lồng son cũng cách xa vời. Dương lang ơi, với khí phách hiên ngang thiếp sánh bằng nam giới/ nơi mối tình vừa chớm nở thấy con tim run sợ ngỡ ngàng/ yêu người trong nghịch cảnh/ dẫu sao cũng phận liễu đào/ hễ liễu đào thì nương bóng tùng quân/ cố dằng nước mắt rưng rưng/ cho chàng thượng lộ trông chừng xa xăm/ tuổi xuân dường thể ngàn năm/ hồn thơ cằn cỗi mấy trăng phủ phàng. Dương lang!
DTB : Quế Anh, tạm biệt (hát) đây tình thương trao về ai/ nâng ly rượu thắm ta trao chút tình
MQA : Người ơi chớ quên câu thề/ tình ta sẽ mãi ko bao giờ phai. Kìa đôi chim liền cánh/ tung bay trên trời xanh
DTB : Mộng đẹp nụ cười trao, cho quên đi ngày tháng trôi/ xin ghi lời tạm biệt
MQA : Mong đến ngày chàng trở về bên nhau/ ta ngắm vầng trăng bóng giao kề
MQA & DTB : Tình ta vẹn thề
(Tôn Bảo trở về)
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: Mộc Quế Anh dâng cây

Postby van51284 » Sun Sep 05, 2010 1:57 am

Cảnh 6 : Tại công đường của Dương Chiêu, Tôn Bảo trở về
Lính : Dạ dạ dạ....
DC : Điều chi?
Lính : Báo cáo nguyên nhung
DC : Do hà báo cáo, biến động soái đường
Lính : Dạ, công tử đã bị bắt tại soái đường, ngũ thám đắc phản hồi phi báo
DC : Sao? Dương Tôn Bảo đã bị bắt tại chiến trường à? Lui! Chư tướng! kiểm điểm đao thương, hiến võ trường phục lệnh!
Tôn Bảo chạy vào : Dạ! kính bái phụ thân, con vừa về đến
DC : Kìa Dương Tôn Bảo, cha nghe quân phi báo, con vừa bị sanh cầm có phải vậy chăng?
DTB : Thưa soái phụ đúng như vậy
DC : Nhưng làm cách nào con về đây được
DTB : Thưa cha, tiền trận gặp Mộc Quế Anh nữ tướng, con giao thương đấu chiến cùng nàng, đã thâu lại ngạch quan cho chú Lương toàn vẹn
DC : Đó ghi công hahaaa....Rồi tại sao bị bắt mà lại được trở về đây?
DTB : Dạ, sau khi giao chiến, trăm trận bất phân, nàng đường gươm kiếm pháp xuất thần, con lạc mã quờn thương bị bắt, nàng khen con tài sắc, rồi...
DC : Rồi sao?
DTB : Dạ...rồi nàng xin hứa kết duyên
DC : Xin hứa kết duyên à? Dương Tôn Bảo
DTB : Dạ
DC : Dương Tôn Bảo, rồi con nghĩ sao về can trực kiêu hùng?
DTB : Dạ, lúc ban đầu con can trực tự cao, sau nàng bảo ko ưng thì nàng giết, cha ơi, lòng con tha thiết thương mẹ nhớ cha thêm với nội bà cùng cô triều mến, cho nên...
DC : Nên sao?
DTB : Dạ, cho nên con....
DC : Con thế nào?
DTB : Dạ...nên...con ưng đỡ rồi nàng mới phóng thích con về được
DC : Cha chả cho Dương Tôn Bảo, hay cho phường quý‎ tử tham sanh, thêm tội trong tự do giao ước. Tôn Bảo!
DTB : Dạ!
DC : Tôn Bảo!
DTB : Dạ!
DC : Con có còn nhớ câu nghinh hôn bất cáo nghiêm đường là sao ko Bảo?
DTB : Dạ...dạ... câu nghinh hôn bất cáo nghiêm đường...phạm chánh lễ gia đình trảm thủ
DC : Vậy là chết con rồi. Tôn Bảo! (hát) tội trọng nọ khó tha/ dám lạm quyền mẹ cha/ tự do định duyên hài/ quả súc sanh chi loại/ nuôi ăn học thành tài/ giờ làm nhục tổ tiên/ chưa chi lại chuyên quyền ờ...chém đầu răn người sau á a.... Võ đao, kiếp vâng lời bổn soái, đem Dương gia Tôn Bảo chém đầu
Lính : Tuân lệnh (rồi lôi Tôn Bảo đi ra ngoài, Sài quận chúa và Bát nương thấy)
SQC : Bãi võ đao, bãi võ đao...Tôn Bảo, Tôn Bảo có mẹ đây con
DTB : Dạ con mừng mẹ, mẹ ơi chết con rồi, cô ơi chết con rồi cô ơi
BN : Cô nghe con phụng lệnh soái đường, đi trừ giặc cường sơn Mộc Cát trại, chiến trường thắng hay bại, tại sao lại mang tội tử hình?
DTB : Thưa cô và mẹ, giặc cường san nhưng con nhỏ này vừa đẹp lại tài tình, con thua trận về đây cái cha đem con chém à...
SQC : Như vậy là vô l‎ý, đánh giặc phải có thắng có thua, quân luật đâu có điều này, hứ, soái phu ỷ làm cha rồi tự chuyên tự kỷ à?
BN : Chị em mình cũng rành quân luật, tự cầm binh điều khiển ba quân, chị em em vào can van soái huynh, và xin tội cháu ta trót thể. A mà khoan, hay là tẩu tẩu vào hỏi lại, dầu sao cũng nghĩa vợ chồng, chừng nào chị ko xong thì em vô xin tiếp, em ở đây để cản võ đao
SQC : À, cô nói cũng phải, để tôi vào hỏi lại xem sao
Sài Quận chúa vào công đường : Dạ, ngu thiếp xin chào soái phu!
DC : Đáp lễ phu nhân, chuyện gì ra đến công môn, nếu thấy ko trọng thì lui về an nghỉ
SQC : Nghỉ sao yên mà nghỉ a soái phu, chẳng hay con tôi có tội tình gì mà ông đem đi chém a soái phu?
DC : Tội của thằng Tôn Bảo à? Nó tệ lắm à, nó ko tròn gìn gia lễ, giao hôn bất cáo song đường, đạo mẹ cha sao lại chẳng thương, nhưng vì chánh quốc phải nghiêm răn tội trạng
SQC : Dạ...dạ...ngu thiếp chỉ hỏi qua cho biết, thiếp xin cáo biệt tướng công
SQC đi ra : Tôn Bảo...thôi hết nói con rồi Tôn Bảo, tội đà đáng tội
BN : Sao? Nó tội gì quan trọng lắm à?
SQC : nó giao tình cùng giặc, dám qua mặt mẹ cha, tội đó mới khó tha chứ đâu phải thua trận mà đem đi chém
BN : Sao? Có phải vậy ko cháu? Mau tỏ hết đầu đuôi
DTB : Dạ, khi nãy con nói chưa trọn câu, bây giờ con xin nói tiếp. Con bị MQA bắt, nàng luyến ái buộc duyên, nếu con ko chịu, nàng giết con liền, cho nên con mới hứa, nàng mới thả con về cùng thân tộc, dạ...dạ chỉ có vậy thôi à
SQC : Chí trọng lời hứa, ngộ biến tùng quyền, luật pháp giảm khinh, Bát nương ơi, chị em ta vào xin tội. Đây là lỗi chứ ko phải tội
BN : Được được, đi nào
(Sài Quận chúa và bát nương bước vào)
BN : Dạ, kính chào soái huynh
DC : Đáp lễ cho bát nương, có chuyện gì mà lại nhập công môn
BN : Thưa soái huynh, tội Dương Tôn Bảo có thể giảm khinh, xin soái huynh niệm tình thứ tha tội trọng
DC : Thứ tha tội cho thằng Dương Tôn Bảo à? Các em, con dòng tướng trưởng, đã quên đạo luật cầm binh à? Anh nhắc cho em nhớ : phép cầm binh chẳng dị thân dị kỷ, ko tự trị tự chuyên, luật pháp hành pháp chấp pháp mỗi phần qui định đủ điều, theo tư pháp ai lạm pháp nghiêm minh trừng trị, quân pháp thưởng phạt bạch minh chánh l‎ý, thừa hành kỷ luật cầm binh, kỷ luật là sức mạnh vạn năng, vô kỷ luật là quân vô tướng, nếu người nhà tư vị, phép nước trị sao yên, rồi ai tin tưởng đến ta, ai thèm ra làm tướng
BN : Đành như vậy, nhưng Tôn Bảo đây chỉ có lỗi mà thôi, chớ nào đâu phải tội ơ...lỗi kia bất cáo nghiêm đường...soái huynh nên thương xót...nên giảm khinh tha tội con thơ...
SQC : Van cầu soái ờ ớ phu ơ...thương tình ờ niệm tình....tha tội nhất phen...dòng họ Dương đơm quế chỉ 1 chồi...vàng ngọc có ích gì...con cháu ta là thân tộc lưu truyền...mấy lời xin được tỏ bày...ý nói là/ soái phu thứ tha
DC : Liên can tội tình/ luật hình khó tha
SQC : Soái phu!
BN : Soái huynh!
DC : thôi đừng van xin cầu khẩn, võ đao quân!
Xa thái quân bước vào : Khoan, đao hạ lưu nhân! Soái nhi này, mụ đã đến đây, xin chào nghiêm quân lệnh
DC : Cung thân tạ lễ mẫu từ, xuyên bào phục bất năng toàn lễ
XTQ : Cám ơn cám ơn đa. Soái nhi cho phép mụ hỏi soái...nhi ơ... lấy luật chi/ giết con đoạn đành/ biết nó là chi/ của mụ đây không/ nếu bắn chim sao ko sợ nỗi nát nhà/ bứt dây động rừng/ hãy nói rõ cho ta nghe/ dòng họ Dương/ chỉ nảy sinh Tôn Bảo nối dòng/ đừng đem oai lực mà hòng/ giết được cháu mụ đâu
DC : Mẹ ơi con xin cuối thưa/ con đâu dám sai lệnh mẫu từ/ hiềm bởi vì con là/ cầm ấn quyền ba quân, nếu con vị kỷ vị thân/ thì ba quân đâu có phục tùng/ con xin chịu lỗi với mẫu từ/ cam đoạn đành tình phụ tử
XTQ : Nếu soái nhi đoạn tình phụ tử/ thì mẹ cũng đoạn nghĩa sơ sinh/ Tôn Bảo ơi thôi cháu đành/ nội tổ đây lìa xa
DTB : Nội tổ ơi cuộc đời con dứt hẳn từ đây/ hết mong sum vầy...để báo bổ ân thâm/ cháu xin cam thất hiếu với nội tổ rồi/ vì cháu đâu sống còn/ lo cho nội tổ ngày mai/ nghiêm minh trị tội/ theo luật quân hành/ cháu chết đã đành/ nào có oán than/ nội tổ về an nghỉ/ xin chớ có bận lòng/ nội ơi, nội về đi để mặc con, để mặc con nội hãy về đi nội huhuuu...
XTQ : Không được, không được, nếu con chết thì nội tổ đây chết trước, dòng họ Dương sanh 1 mình con, để nối truyền trả nghĩa nước non, hứ, đây là đám tre già sao măng non ko hoạn dưỡng, để cho ông soái này ổng sống mà bo bo giữ luật quân quyền. Mụ chết trước, mụ sống đây làm chi để nhìn dòng họ Dương tuyệt tộc
DC : MẸ...
XTQ : (ca hồ quảng) Hận vì trên cha con/ ko lòng biết thương/ cháu khờ/ dẫn dạy con là hơn/ cớ sao đành/ dứt tình lẽ nào diệt dòng họ Dương ờ ơ/ nội bỏ con sao đành/ thà là ta quyên sinh/ ta già rồi/ tiếc chi/ nhìn/ mặt cháu thơ càng đau/ sống chi lại càng á à khổ hơn à a../ thà chết đi cho rồi
SQC : Tỏ tường hãy bình nghĩ gì đến nghĩa sanh thành/ đã đành dám nào phải cam à a/ đành hủy thân cho rồi
BN : không màng chi/ chữ ân hiếu chi/ đời là quyền cao hơn mà/ quyến ấn ờ soái gia
SQC : Luật gì đâu nghiêm răn/ chuyên quyền ờ giết con phải đành/ muội hãy thay dùm ta đến sau chẳng còn
BN : Lỗi gì bởi vì cháu ta còn đâu/ là Tôn Bảo đã cam tử hình
DTB : Cùng bà con thân yêu/ không còn gì thiết tha/ việc của con bày ra chết đây là/ cho tròn cho tròn nghĩa ân à a/ đời đã cam lấp vùi
XTQ : Cháu khờ/ cháu khờ nói càng nội đây khổ nhiều/ khổ nhiều nhưng là hiếu ân hờ hơ/ soái người nghiêm minh công đường/ không cần ai cũng ko hiểu ai/ mấy lời cùng nội đây...chết trước khi nhìn...đau...
DC : Khoan,(vọng cổ) xin từ thân bình tâm suy nghĩ con chưa kịp cảm bày chung thủy để cho mẹ thương đâu quẫn trí rồi cam hủy mạng chôn...đành...kiếp mày xanh/con chưa trả đặng nghĩa sanh thành / mẹ trách con cậy quyền ấn soái/ mẹ ưu phiền chẳng phải cho con/ oai quyền giữ nước trị dân chứ đâu phải oai quyền nghiêm trị từ mẫu/ mẹ dạy con vì nước vì dân/ ra làm tướng phải vì dân mà lao nhọc/ mưu con đã định xoay cuộc thế/ gặp việc này là con tương tựu kế ờ ơ...
XTQ : Kế gì? Có phải bắt cháu mụ làm con cờ, thí xe chiếu tướng phải ko? Phải ko?
Dc : Thưa mẹ, có lẽ khi nước bí con phải thí xe/ nhưng kế mưu cần phải dặt dè/ thi kế gian/ nếu lộ hình tà/ bị gian kế khó toan thành sự/ mẹ đã từng dạy cho con binh thơ đồ trận, mẹ ngày xưa vẫn xuyên nhung phục mặc chiến bào/ tuốt kiếm đề đao/ xông pha nơi chiến trận/ nay con theo bước hiếu sinh/ cũng mưu/ cũng kế/ cũng binh/ cũng quyền. Mưu thành kế thắng tự nhiên/ chưa xong mật sự thiêng liêng khó bày
XTQ : Nên nói, mụ muốn biết Tôn Bảo tội gì, giờ này mụ ko muốn ai nhắc dĩ vãng của mụ
SQC : Mẹ, mẹ ơi số mạng thằng Dương Tôn Bảo đã đành rồi, nay kể rành công cáng sức nuôi/ hỡi ơi nghĩa phu thê tình mẫu tử đôi đường khó xử. Ai, ai da sắt mình đồng đứng trước cảnh con mình sắp mạng vong/ ko tỏ được gì với đức ông chồng/ chỉ nhìn con đổ gọt nước mắt hồng thiên số/ ko gì bằng mẹ với con/ mớm cơm giọt sữa lưỡi lừa cá xương/ chờ cho con trẻ lớn khôn/ lớn lên thảm thiết tâm hồn của mẹ ơ....
DTB : Gạt lệ tâm sầu thống thiết/ mẹ ơi tình thâm cố quyết về sau
XTQ : Tôn Bảo! (hát) Ôi xót thương cháu thơ vô tội/ phải mang nhục hình đang lúc tuổi xuân/ Cháu/ tội gì/ mà đầu rơi/ hỡi .....Ôi, soái nhi nghiêm minh xử phân/ nỡ giết con thơ mình để lấy tiếng nghiêm/ hỡi nực cười/ cho đời người ta/ chỉ trọng nghĩa nhân nỡ phụ tình nhà
BN : Con ức lắm mẹ ơi cho con nói thẳng/ để hả hê rồi chết cũng vui lòng/ nghĩa muội huynh con ko lỗi đạo/ mẹ dạy con thượng lục hạ hoàng. Thế mà ngày nay vì tội Tôn Bảo xảy ra, con mới biết anh con bất hiếu với mẹ. Có câu thiện ác đối đầu/ làm người phải giữ mưu cầu trước sau/ vong ân mang nặng đẻ đau/ làm con bất hiếu ai sao xứng mình
DC : Soái nhi triết l‎ý vu vơ ko định nghĩa, mụ muốn biết rành cháu của mụ ra sao
DC : Thưa mẹ, thưa mẹ có sao đâu khuyên mẹ chớ ưu sầu, đối với vợ con và em như áng mây mù, giữa lúc nước vào nhà phải nương cậy tay chân/ mưu sự chiêu hiền nằm trong chiến lược/ nói thì được còn làm thì ko/ mẹ ơi con chẳng phải mình sắt tường đồng/ mà ko biết đến tình cảm/ con muốn làm việc thích đáng/ đem chốt đổi xa thay đổi cuộc cờ/ bây giờ Tôn Bảo xác xơ/ ngày sau thế cuộc biến cơ đạt thành/ con là con mẹ sơ sanh/ con đây giống mẹ tài danh trung hiền.
Kính thưa từ mẫu, con cam thất lễ với mẫu từ, làm cho mẹ lo âu vì đây là quỷ kế
XTQ : Kế gì?
DC : Thưa mẹ cho con được nói nhỏ, con đâu phải là cỏ cây sắt đá mà đem hành hạ con thơ, vả lại trong quân cơ cần phải mộc giáng hương tháp búa thần, giải phá trận thiên môn của bắc phiên tiêu hậu, trên mộc cát trại lại có mộc giáng hương, con làm kế điệu hổ ly sơn, tuyên bố đưa Tôn Bảo ra pháp trường hành quyết. Thừa dịp đó lên chiết Mộc giáng hương và cho chúng nó hòa duyên giai ngẫu đó mẹ
XTQ : À à, có vậy mới nên, tiểu sự thành đại cuộc. Này dâu, này con tới đây... (nói nhỏ rồi tất cả cùng cười rồi bỏ đi)
DTB : Trời ơi, việc gì mà quái lạ, tất cả đã bỏ con rồi.
Dương Chiêu đang ngồi trong ông đường thì Lính chạy vào báo : Dạ dạ…có 1 viên nữ tướng, cờ đề Mộc Quế Anh, quân vây phủ ngoại thành, đến pháp trường khiêu chiến.
DC : Sao? Mộc Quế Anh khiêu chiến à? Hahaaaaa….cho người lui. Mạnh Lương! Báo ngũ lang tiếp viện hành quân
ML : Dạ
DC : Quân sĩ! Đưa Tôn Bảo viên môn tội tử. (hát) Kế mưu đắc thành kỳ công/ sẽ/ giải tỏa/ Ưu Châu Thành/ phối kết duyên lành cứu đặng nước non ớ ơ…(nói thầm vào tai Mạnh Lương)
ML : Mật lệnh thi hành/ bái biệt nguyên nhung ớ ơ…
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: Mộc Quế Anh dâng cây

Postby van51284 » Sun Sep 05, 2010 1:58 am

Cảnh 7 : Tại doanh trại của Mộc Quế Anh
MQA : (hát) Bao đêm/ lòng luôn thao thức/ nhớ dáng mẹ hiền dạ chẳng an/ bao thương nhớ vẫn ko vơi cạn/ nghe lá rơi xao động tâm hồn. Xót thân đơn côi/ chịu lắm điều ngang trái/ lòng vẫn ước mơ được yên lành/ khổ đau mãi đến/ lệ lưng tròng/ mẹ ơi con chẳng biết ra sao/ biết đi về phương nào….
MH : Xin trại chủ dằng cơn bi… thảm/ hãy nén sầu thương chớ quá tư lương mà ngọc lệ… tuôn… tràn… là người thì phải nhớ cây có cội nước có nguồn. Đường bước vào đời buồn vui khổ hận, đó cũng là định luật của tạo hóa mà thôi.
(hát bài Lý Sâm Thương) : Lời này cầu mong ai/ ngăn bớt cơn lệ sầu chứa chan/ nào ai biết đâu đo lường/ duyên tơ đã hẹn/ quên lời giao ước ớ ơ..
MQA : Trời buồn mênh mang/ thương nhớ thương tâm hồn bao ngổn ngang/ đời hồng nhan cam chịu lạnh lùng/ mây sầu giăng giăng lối đi/ ngày lại ngày trôi qua/ thân gái đơn côi/ vắng bóng mẹ già/ còn tình duyên tơ/ ai biết ai hay/ chàng hỡi chàng ơi/ nhớ thương chàng/ mong mỗi ngày/ quay trở về vui ước nguyện
MH : Trại chủ ơi mùa xuân sẽ đến với lòng người xuân nữ/ vui đẹp ước mơ tình thắm xuân nồng. Bây giờ núi trở ngăn sông/ gìn lòng ráng đợi tơ hồng mai sau/ Trông chờ thời khắc qua mau/ Tình thơ duyên mộng ngọt ngào thương yêu.
Có tiếng reo, Lính vào báo : Bẩm trại chủ, phía tây trại quân gian đốt phá kho lương, người hãy mau định liệu
MQA : Hay cho quân gian tặc, lâu la hãy theo ta.
Tất cả bỏ đi, Mạnh Lương chạy vào nhổ trộm cây Mộc Giáng Hương. Chưa kịp nhổ thì Mộc Hoa chạy vào, ML trốn vào bụi
MH : Dạ dạ……
MQA : Chuyện gì?
MH : Gian nhân chiết mộc giáng hương, mưu thám cấp báo lai chủ trại
MQA : Hả? truyền lâu la phong tỏa, để bắt được gian nhân.
(Tất cả chạy đi kiếm gian nhân, ML chạy ra nhổ cây tiếp)
ML : Mau chân/ trở về ải quan/ đắc thành kỳ kế/ thỏa chí anh hùng/ bảo quản ngàn trùng/ vạn khổ thiên lao...
(Mộc Quế Anh chạy vào, ML chạy để lại mộc giàng hương)
MQA : Haya gian nhân chạy đằng trời/ chém ngã đầu rơi a... (nhìn thấy mộc giáng hương nằm dưới đất) Mẹ ơi, mẹ xa con rồi.
(ca bài Đan viện chung thanh) Ôi mẫu thân lìa xa trẻ thơ/ con xốn xang trong lòng bồi hồi/ đành cách chia mẫu thân từ đây/ đau thương/ trẻ thơ/ tan nát lòng vì hận lũ gian/ đốn cây qu‎ý giáng hương của ta/ bao năm tháng yêu thương bên mình/ giờ đây/ thảm thân/ đã cam sầu đau/ nay tích xưa ko còn...những ngày bên...nhau....
MH : Thưa chủ trại, bây giờ chúng ta phải tính sao đây?
MH : Truyền lệnh lâu la, lục soát bắt gian nhân hiến nạp
MH : Vâng
MH : Dạ thưa chủ trại, gian nhân đâu chẳng thấy, chỉ thấy một mình chú Lương
MQA : Hả? quả Mạnh Lương tự cường, phơi đao thương sát tử
ML : Dạ khoan khoan, bớt Mộc nương khả giảm, dung mạn thị vô can
MH : Chú mà vô can à? Tiền đột nhập trại trung, trước phóng hỏa rồi sau chiết mộc
ML : Ấy nói bậy, thưa chủ trại, nó là đồ nói dóc, khéo kiếm huyện bá vơ, Lương tới đây là việc tình cờ, sao lại gọi là tôi đốt trại?
MQA : Chú đi đâu đây trong cơn biến cố hả?
ML : Dạ tôi đến là để làm nhân làm nghĩa, mà đem tức đem tin, như Dương công tử với chủ trại đây, câu giao hôn bất cáo song đường, tôi báo cho biết phạm đại tội pháp trường xử tử
MQA : Hả? Trời ơi! Thống thiết mạnh gia chi nữ, lệ tuôn phút đọng lâm ly, mẹ ơi, nhìn thân cây con căm hận nặng hơn chì, con khóc mẹ lại khóc chồng lâm lụy
ML : Ngẫm thế sự lạ đời, chủ trại vốn là người, sao lại ôm cây mà khóc mẹ
MH : Chú Lương, chú đừng biếm nhẽ, chú nên khá mà giữ mình, chú muốn rõ sự tình, hỏi chủ trại cho tường đen trắng
ML : ừ, vậy chủ trại nên cho Lương biết
MQA : Cây thơm ấy bốn mùa tám tiết, người nặng lòng xới gốc thiết tha, cây này chẳng phải sanh ta, nhưng vốn thật của mẹ già lưu dấu
ML : À à, thì ra kiến vật đổ tiền nhân, thôi, tôi thông tin cho chủ trại rõ nguồn cơn, tôi đi gấp để tìm vật dụng, xin kiếu à
MQA : Khoan chú Lương, Dương Lang bây giờ ra sao? Chú có biết rõ hay ko?
ML : Sao lại ko rõ, bây giờ nó đang bị treo tong teng trước cổng hoa viên để phơi nắng phơi sương đền tội, có dòng họ bà con giãn rỗi với hàng cơ tướng kêu nài, nguyên soái ra chỉ lệnh lạ thay, ai tìm mộc giáng hương cho chuộc tội, anh em chia mỗi người mỗi ngả, đi tìm mộc giáng hương, thôi chú thông tin với cháu đây rồi, để chú đi tìm cho được đem về chuộc tội cho nó
MQA : Khoan đã chú Lương, nếu mà cháu có, đem chuộc tội được ko?
ML : A vậy là hay lắm, vợ mà chuộc tội cho chồng, ắt sẽ thành công nên việc, cháu đi tìm lẹ đi lẹ đi
MQA : Ở đâu mà tìm, cây này là mộc giáng hương của mẹ cháu trồng để lại
ML : Trời đất ơi, mộc giáng hương đây sao? Trời ơi, cái thằng nào đốn đào quá uổng. À à, chú ngụ ý rồi, có lẽ là duyên trời, cụ bà trồng trước cái cây để giờ này cưới chồng cho cháu đó. Nay cháu có chú cũng khỏi đi tìm, cháu cứ tự nhiên
(hát) Cất/ bước lê chân/ U Châu thành đến nơi/ dâng hiến cây thơm chuộc tội chồng kết đôi/ nó nhắc với tôi kêu gọi chú ơi/ xin gởi đôi câu chúc nàng yên lành/ cuộc đời nó hết rồi
MQA : Cháu thảm nghe qua/ sao luốc xót xa/ ơi hỡi Dương gia ôi tại sao nỡ đành tâm mà phân vợ rẽ chồng
ML : (vọng cổ) Cháu ơi cháu có biết đâu đó là duyên cá nước/ mù che lấp trước sau là trận đông phong lã lướt thổi tan…dần…. tình ái yêu chung hợp chữ đồng lần lần sẽ rạng ánh dương hồng/ cho cuộc tình khỏi chia cách đôi đường/ mới hòa đôi đẹp nghĩa vợ chồng/ chú tin chắc cuộc đời cháu sẽ được sáng tươi/ hãy đem cây đi chẳng có điều chi mà phòng ngại/ chú sẵn sàng tiếp đón cháu dâu
MQA : Cháu ko có dạ thờ ơ đâu/ chú yên tâm cháu đây hứa hẹn/ trong đêm nay có mặt U Châu thành
ML : Thôi vậy cũng tạm gọi là xong.
Thôi bấy nhiêu đó cũng được rồi, chú về cho nó hay để nó khỏi mỏi lòng trông đợi, chú về nghe cháu, chú về nghe Mộc Hoa
Mạnh Lương về, Mộc Quế Anh ôm mộc giáng hương lần cuối rồi đưa cho Mộc Hoa
MQA : (hát điệu Giao Đạo) Hoa hãy vác Giáng hương/ đến U Châu thành/ phu thê đoàn viên/ à a á a á a… chẳng quản chi ngàn dặm xa xôi dằng dặc/ cảnh đoạn trường thảm thiết thân bơ vơ/ chung tình ta giữ quyết sao cho tròn chung thủy/ thời gian đã trôi/ nhưng tình còn vương/ nhớ quê hương buồn/ trường an càng xa há há ha ha ha hà ha há ha…….
MH : Chẳng an dạ bồi hồi/ tuôn chi lệ hàng thấm bâu/ giờ đây em khấn tha phương/ chiều đau khi tang thương
MQA : không ngăn lìa đôi ngả/ nhớ thương đem lòng đau ớ ơ ơ… thôi ta phó trên cao dài…đành liều thân đến nơi.
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: Mộc Quế Anh dâng cây

Postby van51284 » Sun Sep 05, 2010 1:58 am

Cảnh 8 : Dương Tôn Bảo đang mơ, ML dẫn Quế Anh vào thăm.
(nhạc dạo...)
MQA : Này là cành hoa thương nhớ xin trao người/ hoa thắm tươi ơi thấu lời thân ái/ bao nhớ thương tháng đợi ngày mong đến nay đoàn viên/ rượu nồng em xin rót dâng đến người bạn lòng
DTB : Tình là tình thiên thu mãi ko xa rời/ bao nhớ bao thương phủ vầng trăng thắm/ chim hót reo vui đón mừng ta đẹp đôi/ trọn đời tình ta sẽ ko bao giờ rời xa. Kia suối rừng êm ái/ ta say đắm dệt mộng mơ/ gió rủ lá tỉ tê cho tình ta say
MQA : Ta ngất ngây hương tình dâng trào lên mi/ tình ta mãi thắm tươi trăng cũng hờn ghen
DTB : Hòa nhịp điêu cung thương ái ân đậm đà/ ta hát bên núi rừng hoang vắng
MQA : Bên suối êm có bàn tay ngẩn ngơ tìm ai/ kìa vầng hồng đang sáng soi vẫy chào ngày vui
(DTB tỉnh lại)
DTB : Khẩn cầu pháp nguyền, nguyện một gia chẳng phiền bởi đâu tình đã vương mang/ đời tôi tuổi thẹn/ vì ko qua số phận ai đâu rõ thấu cho/ tình tôi lỡ làng Quế Anh hỡi có hay chăng cớ sự/ bởi lòng vẫn nhớ thương đến nàng/ nay đành phải rẽ duyên lỡ làng/ cam ly biệt người ơi xót xa/ ôi tan nát tâm can rã rời/ ta khó mong có ngày tương phùng.
(Mạnh Lương dẫn Mộc Quế Anh vào thăm DTB)
MQA : Dương lang!
DTB : Quế Anh em!
MQA : (hát) Mừng từ lang đã đến đây gần nhau/ vì đâu đớn đau/ cớ sao gieo lá lay/ ôi hận hỡi vũ bão tình ta vẫn tròn
DTB : Thấy em chân thành/ anh cảm mến/ em ơi. Giờ thì thôi/ chẳng nghĩa gì đâu/ tường lay hóa ra đời thảm/ ta cam lìa xa
MQA : Không ai xa cách ....xin hãy bình tâm chớ bi a á...ai
DTB : Bi ai/ gạt lệ cho nàng/ ta ko dành phúc hậu về ta/ yêu càng sâu/ đức bạc càng cao/ bao câu tình gió ta ....suốt đời nàng
MQA : (vọng cổ) Dương lang ơi huyết lệ tuôn tràn nhìn chàng khi thảm họa/ nay em cố nén tâm quày quả đem mộc giáng hương phục hạ để mà chuộc tội lại cho....chàng....
DTB : Anh nhìn em mà khó ngăn giọt lệ tuôn tràn. Em liều lĩnh đem thân vào nguy hiểm/ ở chốn này vô dễ khó ra
MQA : Vì thương chồng nào ngại thiết ta/ cần sao gặp mặt chết cũng chung vui/ chung đồng chịu cảnh gian nan/ sống riêng cam chịu dỡ dang lỡ làng
DTB : Mộc Quế Anh!
MQA : Dương lang! Dương lang ơi sống thì đồng tịch đồng sàn/ còn nếu có thác thì chúng ta cũng đồng quan đồng quách
DTN : Quế Anh ơi cao quý‎ thay tấm lòng nhi nữ/ đẹp đẽ thay xử sự nghĩa vợ chồng/ tương lai dầu chưa rõ đục trong/ trước mắt thấy tấm lòng vàng đá/ thôi em hãy ráng cô sao phục hạ/ soái cầm quyền uy nghiêm giữa công môn/ nếu sơ thất càng thêm lụy mình
MQA : Em nguyền cảm tử hi sinh/ làm sao cho vẹn mối tình chúng ta/ thương nhau gặp núi cũng trèo/ gặp sông cũng lội/ gặp đèo cũng qua.
Mạnh Lương chạy vào : Thôi thôi như vậy đủ rồi, đứng một hồi có việc lôi thôi, đúng canh 3 là nguyên soái đến, cháu ra ngoài tạm nghỉ, chừng nào chú ra hiệu hãy vô
MQA : Chú Lương, dạ, cháu xin vâng lời chú. Dương lang ơi, thiếp...thiếp ra ngoài đời nghe chàng
DTB : Ờ. Chú Lương ơi!
DTB : Chú ở đây chơi mà, buồn quá à
ML : Gì? buồn hả? Buồn thì trói lại cho dzui, người ta thông cảm như vầy là quá rồi
DTB : Tại chú xúi tôi, bây giờ tôi bị tội nè
ML : Hứ, sao biết bị tội ai biểu nghe lời, người ta chạy ngược chạy xui thông tin phi báo, chẳng có chịu cám ơn mà còn trách móc.
(Mạnh Lương và Tôn Bảo ngủ, Dương Chiêu bước ra nhìn Tôn Bảo)
DC : Tội cho con ta, con hi sinh một chút, mà cứu dân nước an lành, khắc phục Mộc Quế Anh, mộc giáng hương phá trận. Mạnh Lương! Mạnh Lương! Mạnh Lương!
ML : Dạ bẩm nguyên soái!
DC : Hãy tuần phòng cẩn mật nha
ML : Dạ!
DC : Uhm
(Mộc Quế Anh dặn Mộc Hoa)
MQA : Mộc Hoa em, nghe cô dặn, sắp đặt lâu la phong tỏa, hãy chờ lệnh của cô, nếu lệnh trên y‎ định khởi can qua, cô hạ lệnh nhất hô bá ứng đó nha, ấy là thu nhập dinh môn chuộc kỳ tội trọng.
Có tiếng hô : Nguyên soái nhập viên môn....
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am

Re: Mộc Quế Anh dâng cây

Postby van51284 » Sun Sep 05, 2010 2:00 am

Cảnh 9 : Mộc Quế Anh dâng Mộc giáng hương.
Lính : Dạ bẩm nguyên soái, có Mộc Quế Anh chờ tiếp kiến!
DC : Được, tuyên nhập
MQA : Dạ, công môn quật hạ, hiến nạp giáng hương, chuộc tội Dương lang, kính dâng nguyên soái
DC : Hùng cường nữ tướng nhập viên môn, tỳ kiếm lục lai sát đà có phải?
MQA : Phi giã, phi giã, dạ dạ ....
DC : Đao thự hà l‎ý
MQA : Xin nguyên nhung mở lượng hải hà, cho tiện nữ trình bày mọi lẽ
DC : Đệ hạ khiết minh, hà danh hà tánh
MQA : Dạ dạ, thừa phụng mạng, lai lịch cung trần, con xin nguyên soái cho con được đôi lời phân tỏ.
(hát) Ân dài nguyên nhung/ phận liếu đào/ tánh Mộc Quế ....Anh/ đến đây được trông nhờ/ chuộc tội tình hờ hơ...Dương...lang....nguyện phục tùng hờ hơ/ soái ...gia.../ đầu dập đầu/ hiến/ dâng giáng hương a..../ xin a... thật lòng à.... đến đây quy hang/ chồng thiếp ha há hơ.....là Tôn Bảo Dương gia
DC : Ai cho ngươi đến duyên/ duyên gì với con ta/ đây là luật quốc gia/ chấp lý‎ trị người nhà/ cớ chi ngươi dám gọi là/ vợ Tôn Bảo Dương gia a..../ quá ngông cuồng mau khá lui ra
MQA : Soái gia!
DC : Xê ra!
MQA : Soái gia!
DC : Xê ra!
MQA : Soái gia!
DC : Xê ra! Công môn luật hình giáo nhi/ chẳng nên vị kỷ/ tự vi thâm tình/ xuất ngoại gia đình chớ có cầu xin á a....
MQA : Soái gia!
DC : Xê ra!
MQA : Khổ đau/ chẳng nài gian lao/ lòng tôi chí quyết/ chuộc tội cho chồng/ dẫu tuôn máu hồng cũng chẳng hề nan a.... nghe nguyên ngoái ban truyền....nộp mộc giáng hương...
DC : Sao? Mộc giáng hương à? Được, tương lay
DC : Hahaaaa, Mạnh Lương, nhập kho khố mộc giáng hương ghi công vào sổ bộ. Còn tội trọng Dương Tôn Bảo
MQA : Soái gia!
DC : Võ đao! Y lệnh!
MQA : Khôôôngggg!!!!!
DTB : Quế Anh!
MQA : Tôn Bảo!
DTB : Thấy em xót xa thiết tha chẳng an dở dang số phận đọa đày à...
MQA : Giờ thì còn chi đâu khóc hận ơ....
DTB : (ca hồ quảng) Trách cao dài/ nỡ sao đành đoạn lìa thân hoa/ tình ta phải dở dang đớn đau cõi lòng
MQA : Giờ mình đành liều thân cùng nhau/ nguyện tử sanh chung đôi mà thôi/ trong phút giây/ ta phải cam chia biệt nhau rồi
DTB : Trời đành đoạn phân ly tình tôi/ Mộc quế Anh ôi thôi còn đâu/ đã hết rồi lời hẹn thề ngày xưa/ bão giông đã cách lìa tình ta
DC : DC : Võ đao! Y lệnh!
MQA : Khôôôngggg!!!!! Đã lấy xong, ấy cớ gì sao lại không tha, kìa là cây giáng hương đã dâng xong rồi/ còn đòi gì mà không dung tha/ dạ hứa kia sao ông lại quên
DC : Ta chẳng dung/ luật soái gia phải đem gia hình/ để mọi người noi theo làm gương/ đành phải hi sinh con mà thôi/ chớ van cầu/ lòng này ta đã quyết. Đao võ! Hãy thi hành án lệnh không tha
(MQA loạn công môn)
MQA : Hâya, căm gan/ nữ hùng bừng sôi/ ta loạn đả/ phá công đường/ ai cũng là người/ ai sợ chi ai ớ ơ...
DTB : Dạ dạ
MQA : Tôn Bảo!
DTB : Cả gan cho Mộc Quế Anh/ dám loạn phá đến công đường/ ta bảo đi về/ đừng quá ngổ ngang a...
MQA : Không về
DTB : Về
MQA : Không về
DTB : Về
MQA : Không về
DTB : Về
MQA : Tôn Bảo!
DTB : Ta giết nàng chớ oán à a...than...
(DTB xông vào đánh MQA)
DC : Tôn Bảo! con làm gì đó?
DTB : Dạ thưa cha, cha để con giết nàng này
MQA : Tôn Bảo!
DC : Đố con dám động đến dâu của ta
DTB : Dạ thưa cha
DC : Bảo!
DTB : Dạ!
DC : Ta dung lửa đỏ để thử vàng ròng/ đã xứng vợ xứng chồng, cha tác thành hôn lễ
DTB & MQA : Dạ, hai con đội ơn cha.
MQA: (hát) Sóng gió êm, mây đen giờ đây đã qua, bên nhau đoàn viên sống hiệp hòa.
DTB: Không còn ly cách, chung tình trọn nghĩa sum hiệp nhất gia á a a à á a.
MQA: Đấng cao an bày đã chứng tri cho lòng thành tình này bền dài chọn niềm vui.
DTB: Hôm nay phụng loan dày duyên lứa đôi, yến quanh bay lượn reo vui á a a à a à à a a á.
MQA: Cất cánh cao khắp trong khung trời bình yên.
DTB: Cất cánh cao khắp trong khung trời bình yên.
DTB+MQA: Biển gió êm sống vui duyên tình từ đây.
van51284
Member
 
Posts: 107
Joined: Thu Aug 20, 2009 10:01 am


Return to Lời Bài Hát/Kịch Bản

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 2 guests

cron