by van51284 » Fri Dec 25, 2009 5:37 am
Cảnh 5 : Quan Công phó hội Châu Du
QC : Muôn tâu đại ca, đệ nhìn thấy chung quanh nơi này, gươm giáo đằng đằng sát khí, đại ca không nên ở đây.
LB : Nhị đệ, ta đến đây với chủ ý giao hảo để trừ Tào Tháo, lẽ nào Giang Đông lại không hiểu
QC : Muôn tâu đại ca, Châu Du mời đại ca qua phó hội, sao lại chậm trễ tiếp nghinh, như vậy là mang ý gì ?
LB : Trong lúc này cần thông hiểu cho nhau, nhị đệ đừng so đo hơn thua mà mích lòng nhau
Lính : Đô đốc đến
CD : Du đang luyện quân ở Hạ Khẩu, vừa được tin Lưu gia hoàng thúc sắp giá lâm Giang Nam nên vội vã băng thuyền về mà vẫn không kịp, thật là thất lễ. Dạ, thỉnh Lưu hoàng thúc thượng toạ
LB : Bị tôi nào dám, đô đốc vang danh khắp trung thổ, được hầu chuyện cùng Châu gia, diễm phúc thuộc về Huyền Đức này, đâu dám ngồi cao
CD : Đa tạ Lưu Hoàng Thúc đã không trách giận. Mời !
LB : Thưa Châu đô đốc, như lời Bị tôi đã phân giải cùng Ngô chúa ha..hà...lưỡng quốc bang giao chống lại quân Tào, 80 vạn binh hùng thật khó cự đương, Tào a man lắm tướng giỏi lại gian hùng
CD : Ai ai cũng ngại Tào bang dũng mãnh, vài chữ khoe khoang đã uy hiếp lòng người, dám hỏi Lưu hoàng thúc có thật tình giao nghĩa kết tình cùng sống chết có nhau
LB : Kìa ! sao công cẩn nghi vấn Bị này nào dối ngự, tôi để mất Kinh Châu bởi thua kém lực người, thêm gánh nặng đôi vai vạn dân lành, đành phải mất thành để giữ mạng sinh linh
CD : Lời trần tình Du này đã hiểu thấu, hoàng thúc đầy lòng nhân quả chí lớn hơn người, nay Bắc triều Tào tặc chiếm trong tay, Viên Thiẹu tài sơ Lưu Biểu đã qua đời, nhà Hán phải tàn bởi Hiến Đế nhu nhược, thiên hạ bây giờ chia 3 đã thấy rõ ràng, Ngô chúa Giang Đông Tây Thục có thúc hoàng, liệu có thể kết tình giao hảo thật lòng chăng
QC : Chúng tôi thiện ý đơn thân phó hội, đô đốc nghi ngờ thì tôi xin cáo biệt, Tây Thục anh hùng nào cần chi giao hảo, binh bộ thuỷ trận nào chịu kém thua
CD : Kẻ tuỳ quân sao dám bàn chuyện nơi này, hoàng thúc còn đây cớ gì đến phận mi
LB : Quan Công nhị đệ giao kết thâm tình, cương trực tánh tình xin dùm bỏ qua cho
CD : Quan Công ? Có phải Quan Vân Trường Bạch Mã trận oai hùng, trống chưa dứt hồi đã trảm Nhan Lương dũng tướng, một đường đao chém Văn xủ đầu rơi ?
LB : Hahaa ra trận chỉ mong giữ toàn thân sống, có chi tài cán mà đô đốc lại ra lời thán phục
CD : Dám xin Lưu hoàng thúc cho Du này được hỏi chuyện Quan tướng quân
LB : Xin người cứ chỉ dạy. Nhị đệ !
QC : Đô đốc đây có lòng thành, đệ nên kính cẩn đối đáp cho tròn lễ nghĩa đó nha
QC : Xin tuân lệnh !
QC : Dạ, vâng lệnh đại ca, Vân Trường tôi xin hầu chuyện cùng soái ơơ...gia/ nếu có chi thất lễ/ xin người ra lời chỉ bảo ớ ơ... bởi phận hèn thô tục phàm phu, xin chớ để dạ phiền lòng
CD : Quan tướng quân đừng quá bận tâm/ cùng là những kẻ cầm binh, đội nguyệt mang sao ngày đêm gió ngựa, xảo ngữ mỹ từ càng thêm chói tai
QC : Đô đốc gia đã thoái mái tâm tình, sảng khoái lòng này chẳng xảo ngôn
CD : Nghe đồn Quan quynh trung hậu có thừa, nhưng có 1 điều tôi cần rõ thông
QC : Xin đô đốc cứ tiếp lời
CD : Đã có lần Tào a man trọng đãi Quan quynh như bậc thượng khách, 3 ngày tiệc lớn, 7 ngày tiệc nhỏ lại còn ban tặng xích thố truy phong, dám hỏi Quan quynh trận chiến này có giữ được đại nghĩa cùng Đông Ngô, lấy đầu Tào Tháo như chém Nhan Lương, Văn Xủ ?
QC : Haha....thưa ngài, bởi dạo đó đệ huynh đôi ngả, tôi hàng Tào chỉ vì nặng lòng bảo vệ nhị vị tẩu nương. Làm người có nợ có trả, tôi chém Nhan Lương tru Văn Xủ trả ơn Tào đối đãi, chớ chẳng phải vì thâm ân giao hảo bạn cũ. Nay Tào kia là thù, mỗ này là địch, quyết không vị nể tình xưa làm hỏng đại cuộc
CD : Quân ! Cốc tửu ! Quan huynh đã nhất quyết lòng như vậy, thì Du này cũng không dám để lòng nghi kỵ
CD (hát) : Đây cúc tửu a..á..a..ta mời tướng...quân/ quả nhân tài à..a..dáng oai hùng..bấy lâu ước mong diện kiến/ trảm quân thù danh tiếng vang xa, Quan tướng quân mã thượng ớ ơ/ đơn thân anh dũng sa trường
QC : Cúc tửu ai mời ờ ơ, đây lòng khắc ghi, chỉ mong giữ trọn đạo nghĩa đệ huynh. Luận anh hùng chớ nên, chốn sa trường vì í vua, tận trung dám đâu sai lời
CD : Đừng vội khiêm nhường ờ ơ, dám xin thọ giáo á..a, chút đao quyền vài hiệp phân tranh
LB : Dám đâu nào thử sức tài đương.../rượu đã cạn á a..xin dời a..á..chân...chớ làm phiền à a....ở lại chẳng nên á a..xin cáo từ tao hồi tư dinh
CD : Xin Lưu Hoàng Thúc á a..hãy chậm chân/ chớ nên nghi ngờ đây lòng thành a á..tâm
CD : Xin đại ca hãy yên tâm, Châu công đã ra lời, xin cho nhị đệ được vừa lòng gia chủ
LB : Bị tôi đến đây để giao hảo, sao Châu đô đốc lại có ý tranh tài
CD : Haaaaa...Lưu Hoàng Thúc đã hiểu sai ý Du rồi, người chơi cờ dùng nước cờ thử bạn, nghe đồn Quan tướng quân tài đức vô song, Du muốn xem đao kia có như chủ, sát khí hào hùng không vẩn đục tiểu tâm
LB : À..., đô đốc đã ban lời thành, Bị tôi nào dám không tuân, chỉ mong nương tay cho đứa em thâm tình
CD : Haaaaa....Lưu Hoàng Thúc quả biết cách thu phục nhân tâm, chỉ vài lời nói mà khiến Du như chùng tay giáo. Mời Quan tướng quân
QC : Mời Châu đô đốc
(Châu Du và Quan Công tỉ thí)
CD : Quả lời đồn không sai, cảm phục ! cảm phục !
QC : Không dám !không dám ! bởi do Châu công nhường tôi đó thôi
LB : Cảm ơn lòng thành của Châu đô đốc, giờ xin được trở về chuẩn bị hùng binh
CD : Ngô quận chúa sẽ đại diện cho Giang Đông cùng hiệp bang với Tây Thục Lưu Hoàng Thúc
LB : Chúng tôi xin chờ cung nghinh quận nương. Nhị đệ !
QC : Dạ !
LB : Ta về
QC : Xin tuân lệnh !
CD : Quân ! mời Tôn Quận Chúa đến cho ta bàn việc
TTH : Dạ, Thượng Hương xin bái kiến đô đốc
CD : Miễn lễ. Thượng Hương, ta mới vừa đón Lưu Hoàng Thúc từ đất Kinh Châu (hát) đến đây để giao hảo với Đông Ngô, cùng chống lại quân Tào, huynh đã nhận giao hoà, lưỡng quốc chung lòng giúp nhau phò trợ, thêm 1 cánh quân có lợi cho ta, Giang Nam trao cho em trọn quyền định đoạt, nếu cần phải xảy ra chiến cuộc, thì hãy phối hợp cùng với Lưu Gia
TTH : Anh đã biết gì về sức tài Lưu Bị, mà tam ca lại muốn giao tình hợp lực,Giang Nam giao cho người ngoài trấn giữ, có thể nào tin tưởng được chăng ?
CD : Huynh muốn em giám sát bên Lưu Bị đêm ngày, là để ngăn ngừa hiểm hoạ mai sau, nếu Lưu gia có một mặt hai lòng, thì ta đã sẵn sàng bảo vệ được Đông Ngô
(Nhạc dạo...)
TTH : (hát) Nghe phân lòng chẳng an vì cớ sao, chốn Kinh Châu xa vời/ muốn về tay
CD : Hán triều đang rã tan/ nơi nơi xưng hùng/ tóm thâu giang san này quyết lòng huynh, Tào bang dùng Bắc phương/ ta phía đông/ lấy Kinh Châu tây triều/ trước Tào gia/ gom về toàn phía Nam/ chia cơ đồ/ mất Kinh Châu sau này/ thì Ngô trào sẽ....nguy...
TTH : Em đã hiểu ý của tam ca, nhưng 2 nước đang giao hoà, không lẽ lại ra tay hiểm độc ?
CD : Không đâu, lúc này là thời loạn, ta cần bạn mà bớt thù, tam ca chỉ cần em kềm chân Lưu Bị chống Tào Tháo ở đây. Nếu ta phá Tào ở Xích Bích, Tháo vẫn còn đường thoát thân ở Giang Nam
TTH : Thì có quân ta và Lưu Hoàng Thúc phục kích
CD : Kinh Châu sẽ rơi vào thế hỗn loạn vô chủ, ta đưa quân chiếm cửu quận, giam lỏng Lưu Bị ở Giang Nam, chứ nếu thả hắn về Kinh Châu thì rất hại cho Giang Đông sau này
TTH : Tam ca...em...em thấy mình làm vậy không minh chánh lắm
CD : Haaaa....trong lúc ta nghĩ kế mưu này thì Lưu Bị cũng mang cùng tâm trạng, chỉ khác nhau là ai ra tay trước thôi. Thượng Hương ! em thường tự hào mình không kém thua nam tử, hôm nay, tam ca cho em cơ hội chứng minh tài của mình đó, đừng làm ta thất vọng
TTH : Tuân lệnh !
CD : Lưu hoàng thúc đang ở ngoài dịch quán chờ em
TTH : Vậy muội đi ngay.
(Thượng Hương chạy đi)
Lính : Dạ bẩm đô đốc, có 1 người xưng là Tưởng Cán, di phu của đô đốc xin tiếp kiến
CD : Ả, hahaa..thuyết khách đã đến rồi à ? Bờ Hạ Khẩu, hai đội cận vệ giáo gươm chỉnh tề, cho soái gia tiếp sứ đa nhá
Lính : Tuân lệnh !
(Châu Du ra tiếp Tưởng Cán)