Nắng chiều quê ngoại hây hây,
Hiu hiu gió bấc lạnh lùng thương ai…
Thương Cô dâu phụ ngày nao,
Trò chơi đám cưới em làm phụ dâu,
Chuyện tình hé nụ từ đây
Anh làm công tử si tình yêu ai…
Đôi mươi em thích hát ca,
Em làm đào hát cho đời thêm vui,
Mối tình nghèo giữa làng quê,
Em trao một mảnh tình xanh cho chàng,
Lâu đài tình ái ước mong,
Hoàng hôn tím đợi dòng sông hẹn hò,
Ngờ đâu lỡ nhịp cầu duyên,
Nửa đêm trăn trở cõi tình vương mang,
Niềm đau vô tận ai hoài,
Bởi vì duyên nợ hèn sang ly tình,
Thuyền xưa tách bến vì đâu,
Tàu ra xứ Huế anh sang ngang rồi,
Mong gì nối lại tình xưa,
Bến xưa khắc khoải em hoài cố nhân.
Phần chàng muôn nẻo đường đời,
Lỡ làng duyên thắm rời xa quê nhà,
Rời quê lên chốn đô thành,
Vợ thời chỉ biết đỏ đen bạc bài,
Bốn ông đen đỏ tan nhà,
Cửa nhà tan nát Mẹ Cha lìa đời,
Lại thêm cái thói lăn loàn,
Vị đắng cuộc đời ai hoài vương mang,
Nỗi lòng viễn xứ ly hương,
Khát vọng về lại cố hương tìm người,
Tìm nhau gió thổi bên sông,
Dòng sông kỷ niệm đong đầy nhớ thương,
Còn duyên bến đợi mong chờ,
Tình Cô đào hát bến xưa nhạt nhoà,
Cánh chim lẻ bạn buồn thương,
Bao lần nước lớn nước ròng sông tương,
Đời chưa trang điểm cho người,
Thuyền tình lạc hướng trôi theo dòng đời.
Gió tàn thu héo hon chờ,
Nỗi buồn con gái lệ tình mong manh,
Vết thương kỷ niệm còn đây,
Thuỷ chung ru giấc tình sầu vào tim,
Bao năm trong bóng tình yêu,
Anh về nối lại tình xưa với người,
Nhớ hoài tiếng hát người thương,
Lắng lòng khúc nhạc tương phùng nao nao,
Lời ru nước mắt xua tan,
Bí bầu duyên thắm chung giàn cùng nhau,
Mùa xuân trở lại tình già
Hai mươi năm một cuộc tình thuỷ chung,
Ca xang điệp khúc tình yêu,
Ngôi nhà mơ ước phỉ tình yến oanh.
Chuyện tình muôn nẻo khó phân,
Đó là bí mật trái tim mỗi người,
Tình yêu mãi mãi trường tồn,
Huyền thoại một chuyện tình buồn nghe qua,
Tơ lòng rung phím hoan ca,
Cho tình mãi được lên ngôi sáng ngời.
Hiu hiu gió bấc lạnh lùng thương ai…
Thương Cô dâu phụ ngày nao,
Trò chơi đám cưới em làm phụ dâu,
Chuyện tình hé nụ từ đây
Anh làm công tử si tình yêu ai…
Đôi mươi em thích hát ca,
Em làm đào hát cho đời thêm vui,
Mối tình nghèo giữa làng quê,
Em trao một mảnh tình xanh cho chàng,
Lâu đài tình ái ước mong,
Hoàng hôn tím đợi dòng sông hẹn hò,
Ngờ đâu lỡ nhịp cầu duyên,
Nửa đêm trăn trở cõi tình vương mang,
Niềm đau vô tận ai hoài,
Bởi vì duyên nợ hèn sang ly tình,
Thuyền xưa tách bến vì đâu,
Tàu ra xứ Huế anh sang ngang rồi,
Mong gì nối lại tình xưa,
Bến xưa khắc khoải em hoài cố nhân.
Phần chàng muôn nẻo đường đời,
Lỡ làng duyên thắm rời xa quê nhà,
Rời quê lên chốn đô thành,
Vợ thời chỉ biết đỏ đen bạc bài,
Bốn ông đen đỏ tan nhà,
Cửa nhà tan nát Mẹ Cha lìa đời,
Lại thêm cái thói lăn loàn,
Vị đắng cuộc đời ai hoài vương mang,
Nỗi lòng viễn xứ ly hương,
Khát vọng về lại cố hương tìm người,
Tìm nhau gió thổi bên sông,
Dòng sông kỷ niệm đong đầy nhớ thương,
Còn duyên bến đợi mong chờ,
Tình Cô đào hát bến xưa nhạt nhoà,
Cánh chim lẻ bạn buồn thương,
Bao lần nước lớn nước ròng sông tương,
Đời chưa trang điểm cho người,
Thuyền tình lạc hướng trôi theo dòng đời.
Gió tàn thu héo hon chờ,
Nỗi buồn con gái lệ tình mong manh,
Vết thương kỷ niệm còn đây,
Thuỷ chung ru giấc tình sầu vào tim,
Bao năm trong bóng tình yêu,
Anh về nối lại tình xưa với người,
Nhớ hoài tiếng hát người thương,
Lắng lòng khúc nhạc tương phùng nao nao,
Lời ru nước mắt xua tan,
Bí bầu duyên thắm chung giàn cùng nhau,
Mùa xuân trở lại tình già
Hai mươi năm một cuộc tình thuỷ chung,
Ca xang điệp khúc tình yêu,
Ngôi nhà mơ ước phỉ tình yến oanh.
Chuyện tình muôn nẻo khó phân,
Đó là bí mật trái tim mỗi người,
Tình yêu mãi mãi trường tồn,
Huyền thoại một chuyện tình buồn nghe qua,
Tơ lòng rung phím hoan ca,
Cho tình mãi được lên ngôi sáng ngời.