Tới hàng sữa đậu nành, cũng mới đem ra, nóng hổi. Ti nói "Anh! Sữa đậu nành hôn?", "Ở đâu?", "Đây nè. Mới còn nóng hổi à. Em lấy nha.", "Ờ." Ra ngoài tính tiền. Trong lúc Dì Tư và Ti bỏ đồ lên xe thì mọi người đứng tranh thủ hút thuốc. Ti quay qua nhìn mà tui bật cười ha hả ... "Ngồi đó nha, em lấy mấy hình ra chụp. Nghệ sĩ Vũ Linh mà ngồi vầy nè." A Linh càng làm tới, ngồi như là Sơn xì ke hút thuốc vậy! Ti không kềm được cười quá chừng cười, lấy điện thoại mà cứ bấm trật vì cơn cười không dứt. Có cái quảng cáo được treo gần đó, "Tù tội vẫn xin được quốc tịch!" A Linh nói chụp hình anh với cái quảng cáo này có lý đó.
Lên xe, tự nhiên Ti thèm ly Java chip của Starbucks nên hỏi mọi người, "Có ai muốn uống cà phê Starbucks không?", Ai cũng lắc đầu chê. Nói Lân (hôn quân em á) có rủ mọi người vào uống cà phê Starbucks ở phi trường Đài Loan, uống kỳ quá. Định có ai uống thì mình có cớ để dừng mà không ai chịu hết. Nhưng cơn thèm nổi lên nên Ti quẹo vô drive thru (loại lái xe lấy cà phê luôn thay vì phải dừng xe) Ti gọi luôn 5 ly Java chip để mọi người thử cho biết. Bảo đảm ngon! Mà quên một chỗ là vì chỗ này Ti cũng thường ghé uống nên thấy Ti, cô làm cà phê hiểu ý... cổ cho thêm vị nutmeg lên. Vị nutmeg này có người chịu được thì rất là thơm và có vị liêu trai lắm nhưng nếu không quen thì mùi khá nặng. A Linh thử một chút, lắc đầu chê... có mùi gì kỳ quá.
Trong lúc đi chơi thì má Ti gọi, hỏi Ti ở đâu. Ti nói đang đưa a Linh đi chợ. Má nói "nếu rảnh thì ghé nhà má lấy nho và dưa hấu về cho mấy anh ăn. Sẵn cho ba má gặp Vũ Linh luôn." Trước đó thì bên đài Radio Bolsa lại gọi nhắc giờ gặp làm talkshow. Ti nói với a Linh, "Em nói này anh đừng có la nha. ", "Gì đây?", "Hứa là đừng có la. ", "Không la.", "Bên đài Radio Bolsa muốn làm talkshow với anh...", "Thôi em ơi. Hôm nay anh mệt lắm, giọng không có trong.", "Vậy em trả lời làm sao đây?", "Mai đi em." Mừng hết lớn. "Mai há.", "Mai." Ti gọi lại bên đài nói cho xin dời qua ngày mai.
Chở mọi người tới nhà tía má. Nhà tía má thì cây trái xanh tươi tốt: nhãn, mận, chanh dây đang có hoa đầy cây. A Linh thì thích dàn rau tía tô, lọai rau gì đó mà T quên tên, chỉ nhớ Ti thường gọi là "mint." A Linh nói "nhìn vườn cây nhà ba má em đầy đủ cây, còn nhà em sao không thấy gì hết vậy?" Ui chời... cãi liền, "Nhà em nhiều cây lắm mà tại chưa vô mùa thôi.", "Anh thấy lá không!" No ... cãi cho bằng được. "Em có bưởi nè, táo tào, avocado, plum, nectarine, beach, lựu, gì nữa quên òi!"
Tía má tui đỡ lời... nhà Ti nhiều cây hơn nhà này. YES!!! Thưa tía má rồi dzọt.
Trên xe, anh Linh nhắc đến loại hủ tiếu đặc biệt mà anh có ăn qua 10 năm trước. Nghe diễn tả thì Ti biết ngay là hủ tiếu Phương. Chở mọi người tới đó ăn mà Ti thì mới quất ly Java chip đầy bụng rồi nên chỉ lâu lâu xin ké tô hủ tíu của a Linh một cọng hủ tiếu. Đối với vị của người Sài Gòn thì hinh như tất cả các vị ăn bên này hơi lạc. Hèn chi lúc Ti về Sài Gòn ăn thì thấy món nào cũng hơi mặn.
Lái xe về nhà. Lấy đồ ra khỏi xe đem dẹp vô tủ lạnh tại ai nấy no hết rồi!