Ở dưới sân khấu thì mọi người chuẩn bị lên đèn, lên tuồng. Ti chạy lên phòng projector để đưa mấy cái video clip và dợt lại vài cảnh cần thiết cho các trích đoạn. Rõ ý xong rồi thì Ti lại dzọt xuống sân khấu để làm tà lọt cho mọi người. Bên nhạc nói sao âm thanh khô quá, không vang ầm ĩ như rạp ở VN. Ti lại chạy tới hỏi anh Việt Anh bên âm thanh. Anh nói để anh chỉnh. Rồi bên ánh sáng, hỏi spot light như thế nào, sân khấu ánh sáng như thế nào. Biết chết liền!!! Bộ thấy cái mặt tui khờ nên hỏi đố hay sao á!!! Ti nói có gì hỏi đạo diễn sân khấu là anh Võ Hoàng Phương dùm. Tui đá một trái banh thật là tuyệt vời!!! A Phương lãnh đạn
Có lẽ nghĩ Hồng Loan ít có dịp diễn chung nên a Linh muốn ưu tiên cho Hồng Loan. Anh nói để tập với Hồng Loan trước. Trích đoạn Tiếng Trống Mê Linh thì thật ra hai người đã diễn rồi và Ti đánh giá cao ns Hồng Loan ở nét diễn điềm đạm và giọng ca biết tiết chế. Thật sự thì cố ns Thanh Nga không có giọng hát nội lực đầy như Bạch Tuyết, Lệ Thủy, Phượng Liên... còn cô nổi tiếng vì đẹp hay vì diễn xuất thì Ti không có được cơ hội coi cô nhiều. Hai tuồng duy nhất mà Ti coi được từ tv trắng đen ở VN là Tiếng Trống Mê Linh và Bên Cầu Dệt Lụa. Nếu nghe giọng hát và cách phân nhịp của cố ns Thanh Nga thì phải nói nhịp nhàng rất căn bản, giọng hát không luyến láy, cứ đều đều, cứ nhè nhẹ. Vậy mà vào lòng của khán giả đến nỗi những giọng ca hay, đầy nội lực, dư hơi dư phổi hát lại đều không qua nổi cố ns Thanh Nga. Đối với Ti thì chỉ một giọng ca, nét diễn mà Ti cảm được ở vai diễn này sau cố ns Thanh Nga là ns Hồng Loan. Nếu là một nữ nghệ sĩ khác vào vai này mà Ti là bầu show thì không bao giờ Ti nghĩ tới làm trích đoạn này. Cũng như vai Dương Quý Phi thì nếu không phải là ns TTT thì Ti không bao giờ có trích đoạn này trong chương trình do Ti đứng ra tổ chức.
Hồng Loan có đưa ý là đoạn cuối cho người ra diễn quân Tàu và quân Nam đánh sau câu nói "Truyền tấn công!" nhưng Ti thấy không cần thiết. Thật lòng thì Ti không hảo cái chuyện "múa minh họa". Thấy hoành tráng nhiều người thôi chứ cặp chữ "vô duyên" nó hiện rõ nguyên hình hài
A Linh cũng đồng ý, nói nhạc để ầm ầm lên hay hơn là kéo người ra đánh.
Có ý kiến là khi Vũ Linh hát tân nhạc thì cho vũ công ra ... múa minh họa. Ti lắc đầu một cái rẹt, dứt khoát kiên cường như chưa bao giờ cứng rắn và thẳng thừng như vậy
Sếp em đẹp trai vậy, đứng trên sân khấu với ngàn cặp mắt dồn về ảnh vậy mà để mấy con thanh xà bạch xà nó lạng qua lạng lại che ảnh thì có đứa dâng hận à!
Sau đó thì tới trích đoạn Tây Thiên Vũ Khúc vì sẵn có Hồng Loan còn đó và tiếp là Cửu Tuyền Lai Sinh. ns Hồng Nga có bước đến nhìn Tiên như thể nhìn cho biết mặt con Văn Tiên là ai
Cô nhìn Ti làm Ti cũng ngạc nhiên nhìn lại dò hỏi. Cô không hỏi gì hết mà chỉ nói "Văn Tiên đây hả? Bầu show nhỏ xíu hà!" Nói rồi cô bước đi. Ti chưa kịp hiểu ất giáp chuyện gì. Cô Ngọc Đáng cười cười nói, "chị Hồng Nga khen tuồng má Đáng vừa tập với thằng Linh hay thì má chỉ con 'Tác giả đó. Văn Tiên mà chị thường hỏi là cổ đó. Bầu show cũng cổ đó.' Chỉ ngạc nhiên nói chút xíu vậy hả!"
Chị Tâm gọi nói "chị vừa tới phi trường, giờ chị chạy về nhà cất đồ rồi sẽ tới rạp." Chỉ vừa nói chuyện xong thì a Linh cũng vừa thắc mắc, "Em! Gọi Tâm chưa? Hỏi chừng nào Tâm tới rạp.", "Dạ, chỉ mới tới phi trường.", "Vậy anh tập San Hậu với Luân với chị Đáng trước." Đối với Vũ Luân thì xưa giờ Ti công nhận giọng Vũ Luân vang dội, nội lực thâm hậu, hát live là đối thủ cao tay của Vũ Linh chứ không phải vừa. Tất các các ns mà Ti nghe được thì không ai qua nổi giọng ca Vũ Linh ở phần hát live. Các ns hát một hai câu là đuối liền, nhất là ở phát âm cho rõ ràng, nhì là không át được tiếng đàn, ba là không chịu nổi cái không gian rộng thoáng của khán phòng.
Tập xong San Hậu mà chị Tâm vẫn chưa tới. Lúc đó bên Việt Cầm đã có mặt. Ti nói a Linh tập vũ đạo với Việt Cầm trước. A Linh hơi ngạc nhiên, nói không có Tâm làm sao tập. Ti nói anh đứng chung với vũ công nhiều hơn là phần chị Tâm vì chị ngồi đàn nên không sao. A Linh gật đầu. Rồi! Quất! Cũng có chút trao đổi gay gắt giữa anh Đình Luân, vũ sư của Việt Cầm và nhạc sĩ Minh Tâm. Anh ĐL tỏ ra bực mình vì nhạc đưa một kiểu, công sức anh bỏ ra tạo nét vũ và tập cho các em cả 2 tuần mà bây giờ bên nhạc lại đổi nhạc! Anh đứng trên sân khấu nhìn Tiên rồi lớn tiếng. Ti chưa kịp trả lời thì anh Minh Tâm trả lời. "Tôi làm nhạc để anh lấy cái ý mà tập nhưng quyền quyết định là ông đạo diễn đang đứng đó (ý nói Vũ Linh)." Ti thầm la khổ trong lòng. Nghe nói anh Luân này cũng khó tánh và hoàn mỹ lắm. Cả tháng nói chuyện với anh thì Ti cũng một phần hiểu được. Anh là người cầu toàn lại bảo vệ vũ công của anh nên khi các em đó đứng đơ vì không đúng bài bàn thì anh phải thượng sân khấu đỡ cho mấy em. A Linh trổ tài đạo diễn, sắp lại đội hình cho các em vũ công. Nói một tràng rồi anh chợt nhớ ra một điều, liền hỏi "Mấy em có hiểu tiếng Việt Nam không?" Vài em gật đầu và trả lời, "Dạ hiểu." A Linh liền thở một cái phào. "Vậy được rồi." Cứ thế mà anh xoay anh chỉ. Anh Đình Luân thì ở dưới cầm máy quay để lấy ý, lấy nhạc và để tập lại cho mấy em.
Người ngọc Thanh Thanh Tâm xuất hiện! Hai người đụng nhau là ào ào ra bộ. A Linh có vẻ thoải mái và tự tin hơn ở chị Tâm. Vai diễn Liễu Xuân Như là của Thy Trang và dĩ nhiên khi a Linh làm trích đoạn Ngũ Tử Tư, Ti không có yêu cầu gì hết ngoài việc Liễu Xuân Như là Thy Trang chứ không ai khác. Đúng nhân cách, đúng kịch bản thì Liễu Xuân Như chỉ ở tuổi 20 mà lấy ông tướng công 40+ thì Thy Trang có đủ nét xuân trẻ, thơ ngây của cô gái đôi mươi, có cái nghị lực nhưng nghị lực của tuổi trẻ, có tình yêu tình thương chồng ở tuổi mới lớn. Có nghĩa là đối với nàng Liễu Xuân Như, Ngũ Tử Tư trong lòng cô là trên hết, vậy thôi. Ngược lại ở Ngũ Tử Tư thì bên cạnh tình thương yêu ấp bảo vệ cô vợ nhí là cái nóng giận của cơn hận chịu đựng suốt 19 năm mà chưa trả được gia thù. Cái ầm ầm bên ngoài, cái căm tức muốn báo thù của Ngũ Tử Tư trong lời văn tạo nên một vị tướng quốc hiên ngang phải đi song song với cái hiền dịu, thơ ngây và tình thương dành cho chồng của Liễu Xuân Như. Ti nhìn qua nhìn lại các cô đào hồ quảng thì không thấy ai có thể là một Liễu Xuân Như ngoài Thy Trang.
Tần Thủy Hoàng! Trước khi đụng trận với a Linh thì chị Tâm đã nói chuyện với Ti về vai diễn này. Ti nói với chị diễn là do chị chứ em không phải là tác giả của tuồng này nên em không có ý kiến gì hết. Nhưng nếu chị hỏi em có nhận xét gì qua hai nghê sĩ đã diễn qua trích đoạn này thì em nói theo ý của một khán giả và Ti cũng nói thật tình cảm nhận của Tiên. Chị Tâm có nói là "Mạnh Khương là một cô thôn nữ rất tầm thường mà làm cho ông Tần Thủy Hoàng này si mê thì cổ phải có cái nét gì đó chạm vào tâm hồn của bạo chúa. Cổ không phải là người đẹp lắm đâu vì lời văn là hoa đồng cỏ nội nên ông vua Tần không phải si mê cổ ở sắc đẹp...." Mỗi lời phân tích của chị TTT thì gần với những gì Ti cảm nhận ở nhân vật Mạnh Khương qua lời văn, qua nét diễn của Vũ Linh. Xưa giờ Ti đánh giá cao tài nhập vai của ns TTT. Giọng hát thì nếu hát live chị có nội lực hát live rõ ràng vì chị có giọng thổ nhẹ nên khi cần ngân trầm và khàn thì chị có được khi diễn tả nhân vật bi thương. Kịch bản là của tác giả Bạch Mai nên Ti cũng không dám đụng chạm. Theo thời gian thì ns Tài Linh là người đầu tiên diễn vai Mạnh Khương. Sau đó là ns Thoại Mỹ. Trước khi mời chị TTT vào vai này thì Ti đã hỏi qua a Linh nói tuồng của cô Bạch Mai, anh diễn với chị Tâm có cần phải có sự đồng ý của cô Bạch Mai không vì em không muốn phiền lòng cô nếu cô chỉ muốn vai này cho các ns mà cô muốn. A Linh nói không có vấn đề gì. Thật ra thì chị Tâm và a Linh có nhiều vai diễn nhưng a Linh thích Tần Thủy Hoàng nên Ti gợi ý là nếu anh diễn trích đoạn này thì chị TTT là Mạnh Khương. Nếu anh thấy không được thì mình làm trích đoạn khác. Đối với nội lực diễn và hát live của chị TTT thì có thể a Linh không có nghi vấn gì nên anh chỉ nói một câu, "Em nói Tâm ráng học tuồng cho thuộc để lúc tập anh ráp cho nhanh tại vì anh thì hát nhiều lần rồi mà Tâm thì lần đầu."
À, trong lúc tập Ngũ Tử Tử, vũ đạo quá chừng, tập đi tập lại phần vũ đạo tới 4 lần nên ngũ ca của em nóng người. Ngũ ca khoái quá, khoe, "Tiên ơi, anh đổ mồ hôi rồi, người nóng lên rồi, cởi áo khoát được rồi. Chuyện lạ ở Cali! Mấy bữa nay ngày nào cũng lạnh muốn chết." Ảnh chạy trên sân khấu từ đông sang tây, lên cầu thang xuống cầu thang, hát ầm ầm như vậy mà không nóng người mới là chuyện lạ!
Lúc đầu bên rạp hỏi Ti cần bao nhiêu tiếng vì rạp chỉ có mướn 5 tiếng, thêm giờ thì thêm tiền. Ti nghĩ tập tuồng, hát như vậy thì 5 tiếng là hụt hơi rồi nên cũng không cần giờ nhiều để cho a Linh nghỉ. Ai dè chỉ có thời gian tập ở rạp 1 ngày thôi nên a Linh quất trọn 6 trích đoạn! Mà vì Ti không muốn a Linh phải bị thời gian làm bận trí nên ảnh muốn tập tới đâu thì Ti theo tới đó. Tới giờ thì cô quản lý của rạp nói chị cần đóng rạp. Ti nói cho em thêm giờ. Chị nói thêm giờ thì được mà em phải tốn cho kỹ thuật thêm vì chị chỉ cho em giá trong 5 tiếng đó thôi. Tính sao đó thì cứ tính, chị tính tối đa tới giờ đóng rạp luôn cho rồi để cho nghệ sĩ thoải mái tập tuồng. Mà nghe đồn chị quản lý này cũng chằn lắm, không ai thích vì chị rất là tiền bạc, đụng tới là tiền và tiền. Ti làm việc với người bản xứ quen rồi, không phải đụng tới là tiền và tiền nhưng cách làm việc của người ta là vậy. Người VN mình thì tình cảm nhiều hơn, thích thì làm, không thích thì trả bao nhiêu cũng không làm. Người Mỹ thì pro, công việc là công việc, chuyện cá nhân không liên quan, chuyện thương ghét không đưa vào công việc. Bên nào cũng có ưu điểm và khuyết điểm. Ti trộn hai bên vô được nên chuyện gì Ti cũng dễ cho qua đò. Thì cái chằn cái dữ của chị quản lý đối với Ti như không có chuyện gì cho nên đối lại thì chị lại dễ dàng hơn, nói mấy câu mà nếu Ti nghe theo những lời đồn về chị quản lý này thì Ti sẽ rất ngạc nhiên. "Vậy chị về trước. Em cứ thoải mái xử dụng rạp đi. Em muốn tới 10 giờ cũng được, chị không tính thêm tiền rạp đâu. Mấy người kỹ thuật thì em trả cho họ vì chị không có quyền bắt họ làm không công. Khi về thì em nhớ tắt đèn rồi khóa cửa rạp cho chị. Chìa khóa thảy vào hộp này là được rồi. Nhớ dặn mọi người dời xe ra phía trước rạp vì tới 9 giờ bảo vệ họ sẽ khóa cửa thì xe không ra được." Sau đó, cũng nghe nói "cái bà đó khó chịu dễ sợ, bả rầy chị, bà bắt phải vầy vầy...", "Ối trời... cái con đó nó hung dữ, nó chỉ biết tiền thôi." Cũng đỡ khổ là khi Ti đụng trận với chị thì 10 lần như 10, chị rất thoải mái, rất dễ dàng mà còn khen tui nức nở mới lạ! Chỉ có một cách giải thích! Điếc nên không sợ súng!!!