Hồi 27 (Đoạn Kết): Ly Biệt - Vân Vũ Cơ  
 
  (Vũ đi nhanh trong đêm, chợt thấy phía trước có một người con gái đã đứng chờ. Vũ biết người con gái là ai nên từ từ tiến tới, Vân xoay lại.)
Vân: Vũ ca …
Vũ: Anh cần phải đi Vân à. Từ buổi Diệp Cơ mạng chung, quá nhiều chuyện dồn dập xẩy ra, anh khó mà ở lại Khai phong.

- "Trong đêm", hổng phải! Đạo diễn chọn cảnh non nước trời trong cho màn diễn "ly biệt" này. Cảnh quá đẹp, bóng in xuống dòng nước. Nổi bật ở cảnh này là bộ đồ "giang hồ lãng tử" của Vũ Linh

- Câu vọng cổ, hiểu hết rồi há, không có gì phải nói thêm vì nàng Kỷ Vân nói hết rồi. Nàng nói đúng tâm tư của Nhan Vũ, "Anh sợ liên lụy đến thân danh gia đình, sợ bá phụ khó xử việc nước, sợ … sợ cho Quân Thành", và không quên nhắc khéo, "nhưng còn... em", tâm tình của Kỷ Vân quá dễ thương. Nàng chỉ biết ngập ngừng và dừng lại chứ không đòi hỏi gì hơn vì nói ra chỉ làm cho Nhan Vũ thêm khó xử. Nhưng khi Nhan Vũ khuyên giải và mong Kỷ Vân hãy vui hạnh phúc với Quân Thành, dù là buồn nhưng nỗi buồn nó sẽ qua, "Nhưng hụt hẩng ngắn ngủi đó - thời gian sẽ giúp cho em bình tĩnh." Câu nói này đối với Vân nó như trách móc nàng sẽ mau quên tình đầu, như dặn dò và tạo đủ lý lẽ cho Vũ ra đi. Lúc đầu thì Vân ráng làm ra người hiểu biết ráng phân biệt hơn thiệt cho Nhan Vũ cho Trương gia, nhưng Vũ càng nói thì Vân càng biết mình không đủ can đảm hi sinh tình yêu của mình cho Trương gia, mà nàng chỉ biết nàng phải có Nhan Vũ, không cần biết gì hết "Không … thời gian xa anh chỉ làm cho Vân thêm mỏi mòn đau khổ. Hụt hẩng này không gì bù đấp nổi đâu. Vân yêu anh, Vân mãi mãi yêu anh."(*) Lúc này là quýnh rồi, nói "yêu" thẳng toạt ra luôn, không còn úp mở không còn quận chúa đài các e lệ, không văn chương bóng bẩy tả tình trên trời hay nhờ gió nhắn lời gì hết, "Em yêu anh, em mãi mãi yêu anh!" Nói vậy mà không giữ nổi người yêu, choán!!!

(*) Suy nghĩ này có liên quan đến tâm tình cá nhân của Ti ... 1 tí xíu. Trong tình cảm "yêu đương" thì không lúc nào là "bằng phẳng", đôi lúc nó có sự giận hờn lên cao mà mình muốn "ly biệt" cho đôi bên dễ thở, nhưng khi "biệt ly" chỉ vài giờ là mình cảm thấy mình thật sự "yêu" người ta và cảm thấy mình không thể có tình yêu này với người khác, khi nghĩ như vậy thì chỉ biết nhào vô ôm chặt người ta và nghẹn giọng câu nói "i nove u soooo much!"

- Rồi... đoạn kết, "liên khúc tình buồn em hát cho anh". Ti thích viết liên khúc vì nó phô trương giọng hát lời ca của ns không ngừng. Thật ra liên khúc kiểu này đã được xử dụng trong 3 tuồng kia rồi, nhưng Ti đi 2 điệu là cao, kỳ này dứt luôn 4 bài. Trinh Trinh lên cao giọng tới đâu thì a Linh theo tới đó. Trong Triệu Phi, a Linh cũng song tấu Khúc Lam Giang với Quế Trân, độ lên cao của Trân không bằng Trinh nên a Linh theo Trân với dạng thấp và ngân. Với Trinh thì Ti thấy anh bắn giọng cao và vang. Chủ ý lời văn của 4 bài này là đưa tâm tình của Vũ càng dứt khoát cho mỗi lần Vân dùng tình cảm lôi kéo Vũ ở lại. "Khúc Lam Giang" thì Vũ nhấn mạnh với Vân là Vũ không còn cách nào để ở lại Khai Phong, và hận lòng hận tình này "anh mang, chôn kín nơi mồ sâu". Đâu cân phải ở lại Khai phong, Vân sẵn sàng bỏ hết đi theo Nhan Vũ, Vân đâu có sợ biển rộng núi cao gian khổ, miễn là có nhau trong đời. Tuyệt vời quá phải không, đâu có gì mà không được. Nhan Vũ vì nghĩa lớn, giữ mặt mũi cho họ Trương mà đi thì Vân cũng đi, chứ đâu cần ở lại Khai Phong. Vân đâu có đòi hỏi gì, quá được chứ sao lại không. Trong một phút yếu lòng, Nhan Vũ đành trấn tĩnh mình với tình nghĩa vợ chồng cùng Cơ qua bài thứ hai, "Lý Năm Căn", một lần nữa đẩy Vân xa vì "Lòng anh trao hết về Cơ ." Vân dư hiểu câu nói đó là "dối lòng", Vân dư hiểu Vũ yêu nàng hơn là yêu Cơ. Vũ không muốn dây dưa, cải lý tình với Vân nữa mà bắt đầu lạnh lùng nhìn xa xăm, bài thứ ba, "Lý Ba Tri", Vũ bắt đầu nói xa vời, "Thấp thoáng thấp thoảng sao đêm. Tinh tú chập chờn trời sương giăng phủ" Vân cố lấy quân bình lại chút gì trong cái mập mờ của Vũ, "Thuyền xa có nhớ bến chăng, hay mãi vô tình, quên lối đường xưa" thì Vũ dứt khoát luôn câu cuối cùng khi chuyển qua bài nhạc quảng, "Ly Biệt", "Ta bước chân giang hồ bên sóng ghềnh … trong…đêm ..." Rồi chàng 1 câu, nàng 1 câu, trách duyên phận, trách trời cao, và cuối cùng Vũ phải nhìn nhận, "Dời chân xót xa người ơi ", nhưng rồi phải chấp nhận, "Còn tình xưa … thôi vỡ tan như giọt … sương… "

(Vũ đi, Thành chạy vào, tay cầm lá thư và chiếc vòng ngọc bích của Vân, Vân thấy Thành, ngã vào người Thành khóc nức nở. Thành ôm Vân vào lòng nhìn về phía Vũ buồn bã, miệng thầm nói “Đại ca”.)

- Đạo diễn tạo cảnh "ly biệt" này ở dạng tâm lý khác là không để Quân Thành vào để đưa cảnh "đám cưới" ở bài Vân Vũ Cơ.

- Ti thích nét diễn nhẹ nhàng chuyển tâm trạng từ từ của a Linh qua nhân vật Nhan Vũ. Đoạn diễn này cả Trinh và a Linh thật là đẹp ở nét nhẹ nhưng không kém chi tiết. Ti ngạc nhiên ở sự "cao tay" trong phần diễn ở Trinh. Trinh diễn rất chững chạc, không bị yếu thế trước Vũ Linh tí nào.

Đoạn kết, lẽ ra là một đoạn phim ngắn làm nền cho bài "Vân Vũ Cơ",

CẢNH CUỐI
(Cảnh Vũ đi giang hồ khắp nơi. Cho em xin một đoạn phim ngắn làm nền cho bài nhạc)

1. đám cưới của Thành và Vân
2. đám cưới của Vũ và Cơ,
3. cảnh Vũ tặng trâm cho Cơ.
4. Cuối cùng là cảnh Vũ ngồi thổi sáo trên chiếc ghe nhỏ trôi trên sông buổi ban đêm…
VÂN VŨ CƠ (NHẠC KẾT)
(Vũ Linh, Thoại Mỹ, Trinh Trinh)

Linh: Trời cao - đành gây sầu lòng người
Tình duyên – tựa sương khói bến mơ
Mỹ: Thoáng thoáng trong giấc mộng
Trinh: Mãi mãi không bến bờ
Linh: Tình vương vấn … ngàn…năm

Trinh: Còn đâu ngày xưa lời hẹn thề
Mỹ: Đành thôi người ra đi chốn xa
Trinh: Mãi mãi cho mõi mòn
Mỹ: Sóng gió gây bão bùng
Linh: Đường lê bước … lẽ … loi

Linh: Nhìn mây xanh - về nơi đâu - cánh chim tung trời
Mà … cô đơn - tình yêu kia - khuất xa vờn bay
Tuyết … sương rơi - cho hồn thêm - thêm ưu buồn
Tình… ngàn năm chẳng mong hòa đôi
Mãi vương vấn
Mơ tình xưa
(Nhạc)

Trinh: Bờ xưa - ngày đêm ngày chờ thuyền
Mỹ: Ngàn năm tình trao ai chẳng phai
Linh: Mãi mãi cho mõi mòn
Sóng gió gây bão bùng
Mỹ & Trinh:Thuyền xa mãi xa bờ … xưa.
(Nhạc …)

Nhưng tới cuối phim, ai cũng quá mệt mõi là một. Thứ hai kéo Trọng Nghĩa và Trinh Trinh vào phim trường lên đồ chỉ cho một cảnh nhỏ thì mất công cho 2 người này quá, trong khi 2 ns này không có cảnh nào ở phim trường, nên bên đạo diễn hỏi ý Ti có thể bỏ qua không. Dĩ nhiên là Ti không thích lắm, nhưng người lớn đã ra lời thì mình chỉ đành dạ và nghe theo thôi chứ không làm sao mở miệng nói "Không" cho được. hihih ... mà làm vậy thì vai Nhan Vũ càng ngon lành và càng ... đau khổ, vì anh chàng mang nặng 2 mối tình rất đẹp nhưng ... dang dở!

--HẾT--


 
 
  Xem tiếp...  
 
  Những tin tức mới nhất:  
 
Hồi 01: Vân Vũ Tao Ngộ
Hồi 02: Khúc Tiêu Thiều
Hồi 03: Trương Quân Thành
Hồi 04: Trương Phu Nhân
Hồi 05: Vân Vũ Tình Ca
Hồi 06: Tổng Kỳ
Hồi 07: Biệt Khúc Sông Dương
Hồi 08: Hoàn Nhan A Cốt Đả
Hồi 09: Vũ Khúc Hòan Cơ
Hồi 10: Hồi Diệp Cơ
Hồi 11: Hoàn Vương Phi
Hồi 12: Vũ Cơ Bái Lễ
Hồi 13: Hận Tình Diệp Cơ
Hồi 14: Nam Tiến Khai Phong
Hồi 15: Nhất Điện Triều Kim
Hồi 16: Diệp Cơ Loạn Trào
Hồi 17: Hận Tình Lâm Kỷ Vân
Hồi 18: Hùng Thư Đối Diện
Hồi 19: Đại Chiến Tây Môn Thành
Hồi 20: Khóc Diệp Cơ
Hồi 21: Trương Quân Vũ
Hồi 22: Hoàn Nhan Vũ
Hồi 23: Huynh Đệ Thâm Tình
Hồi 24: Trương Quân Hùng
Hồi 25 (Phần 1): Trương Phu Nhân
Hồi 25 (Phần 2): Trương Quân Hùng
Hồi 26: Đại Chiến Khai Phong Thành
Hồi 27 (Đoạn Kết): Ly Biệt - Vân Vũ Cơ